Chương 16: (Vô Đề)

Hắn gật đầu.

"Vậy ta có điều kiện."

"Khi nói chuyện với ta, không được chất vấn."

"Nếu Hầu gia có thể làm được, ta sẽ cùng ngài đàm đạo."

"Hôm nay việc nhiều, tâm trạng cũng có nhiều cảm xúc."

"Nếu hôm nay không nói, chỉ sợ sau này ta chẳng còn lòng dạ mà nhắc lại."

Hầu gia nghĩ sao?

Tạ Chấn Thanh lập tức đáp ứng.

Nha hoàn lập tức dọn bàn, pha trà, sắp xếp ghế ngồi xong xuôi liền lui xuống.

Trên trời mây trôi lững lờ, bên bàn khói trà lượn lờ.

Tâm tình như một chiếc thuyền nhỏ chòng chành giữa hồ nước, vừa tiêu dao, lại vừa chông chênh.

Ta nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà.

Hồng Trần Vô Định

"Hầu gia vì sao lại cưới vợ nạp thiếp?"

"Thì ra nàng thực sự để tâm chuyện đó."

"Kinh thành này, nhà quyền quý nào chẳng như vậy?"

"Tại sao chỉ ta lại không thể?"

Ta buông chén trà xuống, lập tức đứng dậy bỏ đi.

"Ta sai rồi! Cho ta một cơ hội! Ta nhất thời chưa sửa được thói quen cũ…"

Tạ Chấn Thanh cuống cuồng ngăn lại, trán rịn đầy mồ hôi.

Ta chậm rãi nói:

"Hầu gia, ta muốn hòa ly, là vì ta biết mình sẽ sống những ngày tháng thế nào khi theo ngài."

"Ngài trở về nhà, chưa từng hỏi ta ba năm nay sống ra sao, có bao nhiêu khó khăn vất vả."

"Ngài cho rằng ta ở kinh thành là sống an nhàn, không hề phải lo toan."

"Ngài chưa từng hỏi ta và Tạ Lan Đình sống chung có khó khăn gì không."

"Ngài mặc định rằng nếu có mâu thuẫn, thì là do ta và hắn không biết nghe lời."

"Ngài sẽ xử lý thế nào? Đánh mỗi người năm mươi trượng?"

21

Tạ Chấn Thanh sắc mặt khó coi, nhưng không phản bác.

Ta biết ngay, ta đoán trúng rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!