Chương 15: (Vô Đề)

Hắn rống lên:

"Tống Giai Nghi! Ngươi tùy hứng cũng phải có mức độ."

"Giờ là lúc ngươi được tùy hứng sao? Ngươi còn không mau ra đây!"

"Hay là Hầu gia sai người phá cửa đi?"

"À phải rồi, phía sau cánh cửa này là bài vị tổ tiên, phá cửa nhớ cẩn thận, đừng làm đổ."

"Không khéo nửa đêm tổ tiên nhà họ Tạ đến tìm ngài đấy."

"Tống Giai Nghi!!! Bảo sao sách xưa nói nữ nhân và tiểu nhân thật khó nuôi, ngươi đừng tưởng ta sợ! Ta sẽ lập tức từ chối Trưởng công chúa!"

Hay quá!

"Vậy tiện thể từ chối luôn giúp ta Phu nhân Bác Ân Hầu, Thiếu phu nhân nhà họ Tạ, Phu nhân An Quốc Công, Phu nhân Thành An Bá…"

Ta liên tiếp đọc ra sáu, bảy cái tên.

Tạ Chấn Thanh sững sờ, hồi lâu không phản ứng được.

Tạ Lan Đình hé mắt nhìn qua khe cửa, lẩm bẩm:

"Trời của cha con… hình như sắp sập rồi."

Trời của hắn, tất nhiên là phải sập.

Những cái tên ta vừa kể, có người là hoàng thân quốc thích, có người là thượng cấp trực tiếp, có người là thanh lưu thế gia.

Người nào hắn cũng không thể đắc tội.

Hơn nữa, hắn chỉ vừa mới vào chốn quyền quý, còn chưa đứng vững.

Phần lớn thời gian hai năm nay, hắn còn đang ở ngoài chiến trường.

Tiếp xúc với quyền quý kinh thành chưa tới mấy tháng.

Hắn hoàn toàn không biết xử lý chuyện này như thế nào.

Từ góc độ này mà nói, giữa ta và hắn chính là chênh lệch thông tin.

Đúng vậy, là ta đang bắt nạt hắn.

Ta bình thản nói:

"Lan Đình, hôm nay mẫu thân dạy con một điều."

"Kết giao bằng hữu càng nhiều càng tốt, kết oán càng ít càng hay."

"Đây là lời của một vĩ nhân, con phải nhớ lấy."

"Làm việc, nếu không đến bước đường cùng, thì đừng đối đầu gay gắt."

"Hãy biết mượn lực, mượn thế."

"Giữ vững sự an toàn cho bản thân là quan trọng nhất."

"Hơn nữa, nếu có thể hợp tác cùng thắng, thì không cần thiết phải cá c.h.ế. t lưới rách."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!