Chương 12: (Vô Đề)

"Ngươi thật sự muốn hòa ly? Ngươi nên nhớ, khi đến đây ngươi trắng tay, rời khỏi Hầu phủ, ngươi chẳng là gì cả."

"Hầu gia chỉ cần ký tên. Ta tự có tính toán."

Tạ Chấn Thanh hừ lạnh, cầm bút định ký, nhưng cuối cùng lại ném bút xuống.

"Suýt nữa bị ngươi lừa rồi."

"Ta mới thắng trận trở về, liền hòa ly với thê tử, nhất định sẽ bị ngự sử buộc tội bạc tình."

"Ngươi bị ai sai khiến, muốn đẩy ta vào thế bất nghĩa bất nhân?"

Hắn quả là có đầu óc.

Nhưng nghĩ hơi nhiều rồi.

"Thư hòa ly để lại cho Hầu gia."

"Chờ thời cơ thích hợp ký cũng được."

"Ta sẽ để lại sổ sách và quản gia, tiện cho Hầu gia tra xét."

"Còn ta, sẽ dẫn theo bọn nhỏ đến biệt viện ở ngoại thành, không quấy rầy Hầu gia nữa."

"Chúng ta lấy đâu ra biệt viện ở ngoại thành? Chẳng lẽ ngươi nhận hối lộ sau lưng ta?"

Hắn cau mày giận dữ.

"Đó là của hồi môn của ta."

"Nói láo! Ngươi đến đây chẳng có gì cả."

"Có chứ, một cây trâm bạc, tuy ít, nhưng là đồ của ta."

"Hầu gia muốn kiểm tra sổ sách, cứ hỏi Lưu quản gia, không cần nghi thần nghi quỷ."

Chiếc trâm bạc đó trị giá một lượng.

Dù ít, nhưng đủ để ta từng bước xoay bạc ra bạc.

Ban đầu, ta bán vài công thức nấu ăn.

Sau đó bắt tay nghiên cứu xà phòng, nước hoa, vật dụng thường nhật, rồi đến chưng cất rượu mạnh.

Mấy thứ ấy giúp ta kiếm được không ít.

Mà sổ sách trong Hầu phủ, ta đều đã đối chiếu rõ ràng từ trước, chính là để phòng cho ngày hôm nay.

Tuy nhiên, tiền nuôi Tạ Lan Đình và Tạ Vi Hiền vẫn là lấy từ ngân sách Hầu phủ.

Hắn ra bạc, ta ra sức, coi như cùng nhau nuôi dưỡng.

16

Ta thu xếp đồ đạc, buổi chiều liền dẫn theo hai đứa nhỏ rời khỏi Hầu phủ.

Tạ Lan Đình không hề lưu luyến phụ thân, điều này khiến Tạ Chấn Thanh tức giận vô cùng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!