Chương 11: (Vô Đề)

Nữ tử kia rón rén bước theo, hoàn toàn không có ý né tránh.

Ta không muốn để cuộc nói chuyện biến thành cãi vã vì có người ngoài xen vào, liền ngăn lại:

"Cô nương, cô nương chắc chắn muốn nghe ta và Hầu gia tranh cãi sao?"

"Đến lúc ta bỏ đi thật, cô nương còn phải ở lại đây đấy."

"Lỡ có ngày Hầu gia nhớ ra việc cô nương từng chứng kiến hắn nổi giận mất mặt, thì ngày tháng của cô nương ở Hầu phủ e là chẳng dễ thở."

Nàng ta như bừng tỉnh, vội vã dừng chân, nặn ra một nụ cười gượng gạo:

"Tạ ca ca, thiếp ở đây đợi chàng."

Tạ Chấn Thanh đỏ mặt, trông như đang rất hưởng thụ.

Nhưng ngay sau đó liếc ta một cái, rõ ràng không vui vì ta nói hắn tức giận là mất mặt.

Ta: ……

Ta vạn lần không ngờ, mình lại nhận được một kịch bản mang tên

"Tướng quân mang nữ nhân về phủ".

Chỉ tiếc là ta không định nhập vai.

Ta và Tạ Chấn Thanh ngồi nói chuyện trong đình nghỉ mát.

Ta không muốn vào trong nhà. 

Không gian kín khiến người ta nghẹt thở, còn ngoài trời thoáng đãng, dễ nói chuyện hơn.

Tạ Chấn Thanh cau mày, đảo mắt nhìn khắp nơi.

Càng nhìn, lông mày hắn càng giãn ra.

Hắn hẳn là đã nhận ra Hầu phủ đã thay đổi rất nhiều.

Lúc phủ mới được ban, trong ngoài đều hoang phế.

Theo tài lực của Hầu phủ khi ấy thì chỉ có thể chỉnh trang sơ sài.

Là ta sau khi kiếm được bạc mới thuê người sửa sang, tu sửa lại toàn bộ.

Lúc đó ta nghĩ đơn giản, dù nơi này có thể chẳng ở được bao lâu, nhưng cuộc sống là của mình, thì cũng nên sống sao cho dễ chịu một chút.

Quan trọng hơn là, trong quá trình chỉnh trang lại khuôn viên, ta đưa Tạ Lan Đình và Tạ Vi Hiền chạy khắp nơi để so sánh bản thiết kế, định phương án, mua vật liệu, tính toán giá cả, thuê thợ, rồi chính thức thi công.

Khi công trình tiến hành, lại nảy sinh đủ chuyện, phải xử lý, phải lo liệu từ đầu đến cuối, quá trình ấy thực sự vô giá.

Hiện tại hai đứa nhỏ vừa mệt lại vừa vui.

Chúng đã hiểu sơ về quy trình xây dựng, cũng là tiểu cao thủ trong việc tính toán.

Thậm chí có thể nói thành thạo giá cả của đủ loại vật liệu xây dựng, lúc mặc cả cũng không còn e ngại nữa.

Năng lực sống của bọn trẻ đã tăng lên rất nhiều.

Điều đó khiến ta cảm thấy tất cả đều rất đáng giá.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!