Thứ Bảy không có tiết, Ngôn Tư Mộ vẫn phải đến lớp Âm nhạc điểm danh.
Cô biết hôm nay Trần Mặc về, lập tức bỏ giờ nghỉ trưa, vừa ngáp vừa gửi tin nhắn: [Buổi chiều tới đón em nhé!]
Sau đó cô chia sẻ địa chỉ, gửi thời gian.
Nếu để người ngoài biết "nô dịch" của cô vừa trở về từ nước ngoài đã phải làm tài xế, có lẽ sẽ nghĩ cô đang gây chuyện, nhưng người nọ lại đồng ý không hề do dự.
Nhận được câu trả lời đồng ý, Ngôn Tư Mộ cất điện thoại, các ngón tay chơi guitar, cô nhoẻn miệng cười nhưng tâm trạng lại không tươi sáng như mong đợi.
Hai năm qua, không phải lúc nào Trần Mặc cũng ở nước ngoài, anh thường xuyên qua lại giữa hai nơi, bận rộn đến nỗi không thấy bóng người.
Lúc rảnh rỗi cô sẽ lấy cớ "đến thăm anh trai", quang minh chính đại chạy ra nước ngoài ở vài ngày, mối quan hệ giữa họ vẫn như xưa với nhiều cuộc tranh cãi không ngừng. Cô vẫn thủy chung giữ vững tình cảm của mình, nhưng Trần Mặc cứ không dám đối mặt, như một tên quỷ nhát gan.
Không, anh đích thị là một tên quỷ nhát gan.
Điều duy nhất khiến cô hài lòng ắt hẳn là mức độ nuông chiều của Trần Mặc dành cho cô chỉ tăng chứ không giảm. Dường như bất luận cô nói gì làm gì, người nọ cũng có thể bao dung, vì thế cô không ngừng tìm kiếm giới hạn cuối cùng của anh…
"Thiểu Thiểu."
Người mới vào phòng cắt đứt suy nghĩ miên man của cô, Ngôn Tư Mộ rời hai tay khỏi dây đàn, nhẹ nhàng dời mắt: "Cô Lâm."
"Video diễn tấu bài hát mà em sáng tác lần trước đã truyền ra ngoài, các tiền bối tán thưởng không ngớt, bọn họ đánh giá em rất cao." Các bậc tiền bối mà cô Lâm nhắc tới là những người có ảnh hưởng lớn trong giới âm nhạc, được họ khen ngợi thực sự không dễ, cô Lâm vẫn luôn muốn đẩy cô lên cao hơn: "Em có nhiều tiềm năng về soạn nhạc và biểu diễn lắm, đừng lãng phí thiên phú của mình."
Các bài sáng tác của Ngôn Tư Mộ rất có hồn, nhưng cũng lộ rõ khuyết điểm thiếu kỹ năng. Từ thuở nhỏ cô đã như thế, không thích học tập khô khan, làm gì cũng không cố định lâu dài, thế nên ban đầu cô không chọn thẳng con đường âm nhạc.
"Nếu em cân nhắc tới, chỗ cô có thư giới thiệu, cộng thêm thành tích của em thì muốn vào học cũng không thành vấn đề." Tích lũy kiến thức nhiều năm đã xây dựng nền tảng vững chắc cho cô, bây giờ tiếp tục cải thiện vẫn kịp.
"Em sẽ suy nghĩ, cảm ơn cô." Đây không phải lần đầu cô Lâm nói, điểm khác biệt là lần này Ngôn Tư Mộ đã trả lời thật lòng.
Bây giờ không có chuyện gì khiến cô thấy hứng thú ở Đại học Cảnh Thành nữa, đổi môi trường học tập mới cũng không tệ.
Buổi chiều, Trần Mặc đến sớm hơn thời gian đã hẹn cũng không thúc giục cô.
Để lại guitar trong phòng đàn, Ngôn Tư Mộ chỉ đeo túi xách ra ngoài, cô bước về phía chiếc xe màu đen.
Cô không nhắn tin cũng không mở cửa, chỉ gõ cửa kính xe khiến người nọ chú ý. Cửa kính xe hạ xuống, hai đôi mắt trong và ngoài xe giao nhau giữa không trung. Thấy Trần Mặc tháo dây an toàn chuẩn bị xuống xe, Ngôn Tư Mộ lại mở cửa ngồi vào.
Xem như cô đang chọc anh.
Cửa kính xe từ từ đẩy lên, cho đến khi đóng hẳn, trong xe vang lên giọng nam: "Không nhận ra xe à?"
Còn phải gõ cửa xác nhận sao?
Ngôn Tư Mộ thắt dây an toàn, lẩm bẩm: "Anh biết trí nhớ em không tốt mà, em cũng mới thấy chiếc xe này hai lần, thật sự không dám chắc."
Cô khựng lại một nhịp, cái miệng nhỏ bắt đầu huyên thuyên không dứt: "Anh mà trở về chậm thêm mấy ngày nữa, nói không chừng em phải đối chiếu ảnh với anh để nhận dạng đấy."
Quanh đi quẩn lại cũng chỉ phàn nàn thời gian gặp anh quá ít. Trần Mặc bảo: "Anh bận."
"Từ nhỏ đến lớn anh luôn bận mà, bận học, bận thi tốt nghiệp, bận làm việc ngoài xã hội." Ngôn Tư Mộ tiện tay ném chiếc túi có giá trị sáu chữ số ra hàng ghế sau: "Anh không thể nghỉ ngơi một chút à?"
"Không thể, Mộ Mộ." Đáp án vẫn không thay đổi qua nhiều năm, trước khi đạt được mục tiêu, anh không có tư cách dừng chân tạm nghỉ.
Ngôn Tư Mộ mím môi.
Trong ấn tượng của cô, người đàn ông chăm chỉ này đã trưởng thành trong guồng quay bận rộn, anh tăng tốc chạy hết sức nhưng chưa từng than một từ "mệt".
"Được rồi, được rồi." Tạm thời đành bỏ cuộc thôi, Ngôn Tư Mộ xoa bụng giục: "Anh mau lái xe đi, em đói rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!