Độ ấm trong phòng tăng lên, Kiều Kiều cởi áo khoác, chỉ mặc một bộ váy dài màu xanh da trời.
Làn váy mềm mại cọ xát vào cổ chân anh theo cử động nhẹ nhàng của Kiều Kiều, Thẩm Trạm lập tức căng cứng bàn chân. Ngay sau đó, cô gái nghiêng người về phía trước, cần cổ trắng nõn xinh đẹp xuất hiện trước mắt anh, rãnh xương quai xanh rõ ràng lõm xuống càng sâu, tựa như có thể chứa nước nuôi cá.
Góc nhìn bỗng nhiên thu hẹp, dưới ánh đèn, Thẩm Trạm thấy rõ gương mặt xinh đẹp của cô gái, sống mũi cao môi anh đào, gò má hồng hào, là những từ ngữ hoàn hảo nhất để miêu tả Kiều Kiều vào lúc này.
Trong chốc lát, suy nghĩ của Thẩm Trạm bay xa, anh ngắm cô như Vân Kiều thật sự, mãi đến khi câu nói rõ ràng kia lọt vào tai, một suy nghĩ hoàn toàn mới tràn vào đầu anh.
"Trưởng thành?"
Sự thay đổi đột ngột khiến Thẩm Trạm không biết làm sao, anh cố gắng đè nén nỗi nghi ngờ trong lòng. Mặc dù Kiều Kiều không hiểu câu hỏi của anh, nhưng cô vẫn thành thật trả lời: "Năm nay em mười sáu rồi."
Không biết do tính cách thay đổi hay bị tâm trạng ban ngày ảnh hưởng, dường như Kiều Kiều mười sáu tuổi và Kiều Kiều mười ba tuổi khác hẳn nhau. Điều duy nhất mãi mãi bất biến là thế giới hoàn mỹ mà cô tạo ra vì mình kia.
Chưa kể, dù Kiều Kiều tự nhận là đã lớn lên đến mấy tuổi, nhưng nhận thức vẫn bị bọc trong một lớp vỏ tốt đẹp giả dối, cô không thể suy nghĩ vấn đề dựa theo logic của người bình thường.
Nhưng hiện tại, điều quan trọng nhất là…
"Khụ." Thẩm Trạm hắng giọng, ngả người ra sau: "Kiều Kiều, em đứng lên trước đi."
Cô cứ ngồi xổm trước mặt nắm tay anh như vậy, quả thực khiến anh mất tự nhiên. Vì góc nhìn hơi lệch nên chỉ cần sơ ý một chút thôi, anh sẽ thấy nước da trắng tuyết trước ngực cô.
Sau đó Kiều Kiều vẫn không thay đổi tư thế, bướng bỉnh nắm lấy tay anh hỏi: "Anh Thẩm Trạm, bây giờ em có thể làm bạn gái anh chưa?"
Cô xem trọng lời hứa lắm, cũng đã trưởng thành rồi, nhưng Thẩm Trạm còn độc thân, anh đáng thương quá.
"Khụ khụ khụ." Một đòn rồi một đòn, Thẩm Trạm nghẹn họng, run rẩy khóe miệng viện cớ: "Trẻ con không thể yêu sớm."
Kiều Kiều còn ủ rũ vừa rồi, sau khi được vỗ về thì tâm trạng dần bình thường lại, cô rất không vui bĩu môi: "Mười sáu tuổi không còn nhỏ nữa, bạn học em đã yêu đương hết rồi."
"Vị thành niên vẫn là trẻ con." Không biết trong trí nhớ của cô đã bổ sung thêm vị bạn học nào, còn Thẩm Trạm đang lo lắng bị ép trở thành giáo viên tạm thời.
Một giây trước anh vừa hiểu rõ trái tim của mình, ngay sau đó được cô gái mình thích tỏ tình, quả thực thử thách khả năng khống chế của anh quá rồi.
Nhưng tình trạng của cô đặc biệt, dẫu Kiều Kiều ban đêm và Vân Kiều ban ngày là cùng một người, cảm xúc ảnh hưởng lẫn nhau, anh cũng không thể làm theo mong muốn của Kiều Kiều "mười sáu tuổi".
Kiều Kiều nghĩ lại, phát hiện ra sơ hở trong lời anh: "Vậy chờ em trưởng thành, anh Thẩm Trạm sẽ làm bạn trai em đúng không?"
"Chờ em trưởng thành hẵng nói." Cô không phối hợp, Thẩm Trạm chỉ có thể tự lùi về sau, vươn tay kéo người.
Rõ ràng cùng một người, cùng một khuôn mặt, nhưng khi đối mặt với Kiều Kiều, anh luôn có ảo giác mình đang ở chung với một đứa trẻ. Có lẽ vì bất kể tuổi tác Kiều Kiều bao nhiêu, nhận thức của cô sẽ luôn bị hạn chế.
Kiều Kiều thở phì phò tố cáo: "Mấy người nói như vậy, thường chỉ qua loa cho xong á."
Thẩm Trạm nheo mắt, đưa tay sờ gáy: "Anh qua loa với em lúc nào chưa?"
"Vậy anh đồng ý không?" Giọng cô mềm mại, ánh mắt tràn đầy chờ mong.
"Đến lúc đó rồi tính." Thẩm Trạm ra vẻ bình tĩnh.
"Đồng ý đi, đồng ý đi mà." Kiều Kiều quấn lấy anh, hai tay nắm cánh tay anh lắc lắc, giống hệt một đứa trẻ đang chơi xấu đòi kẹo.
Bất luận Thẩm Trạm từ chối thế nào, cô cũng không buông tay, anh đành tạm thời gật đầu: "Được được được, đồng ý với em."
"Tốt quá!" Đạt được mục đích, Kiều Kiều vui vẻ ôm cổ anh: "Anh Thẩm Trạm, anh chờ một chút nhé, Kiều Kiều sẽ nhanh chóng trưởng thành thôi."
Từ nhỏ đến lớn, Thẩm Trạm chưa từng gặp phải phiền toái khó giải quyết như vậy, nhưng chính anh lại chẳng nỡ buông tay. Thậm chí anh còn chờ mong, tâm trạng tốt của Kiều Kiều cũng có thể giúp Vân Kiều vui lây.
Thế nên, vào một ngày nghỉ không cần làm việc, lần đầu tiên Thẩm Trạm dậy thật sớm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!