Chương 11: Bồi thường

[Nam Phong]

Chuyển ngữ: Nại

***

Nam Phong sợ nhất là khi thiếu nợ người khác cái gì đó, tuy không biết mô hình kia của Chu Dục giá bao nhiêu nhưng chung quy lại cô cảm vẫn cảm thấy rất bất an.

Trở lại ký túc xá, cô nghĩ đi nghĩ lại rồi quyết định gọi điện cho Bùi Vân.

"Học trưởng, anh có thể hỏi giúp em một chút xem mô hình đó của Chu Dục mua ở đâu không ạ?"

Bùi Vân hơi do dự rồi khẽ nói,

"Cậu ấy nói không có việc gì đâu, em đừng để trong lòng."

"Anh cứ hỏi giúp em một chút đi ạ?"

Bùi Vân ngập ngừng,

"Cái kia... cậu ấy đặt hàng từ trang web của nước ngoài, là bản hạn chế, có lẽ bây giờ muốn mua cũng không được nữa rồi."

Nam Phong hơi giật mình, cô lại hỏi,

"Vậy bao nhiêu tiền ạ?"

Bùi Vân ấp úng mở miệng,

"Có lẽ không nhiều..." dừng một chút anh lại nói,

"Cậu ấy thực sự không có để ý đâu, em cũng đừng khổ não làm gì."

Nam Phong ồ một tiếng, cúp điện thoại.

Cuối cùng cô vẫn không thể an tâm được, đành bật máy tính lên, tra một lượt các mô hình Transformer tự chế, còn cất công lượn lờ quanh các trang web của nước ngoài một vòng.

Đối với những thứ này cô không hiểu nhiều, cũng không rõ cái cánh tay cô làm hỏng thuộc loại nào, chỉ có thể click vào mục số lượng có hạn xem thử, phát hiện nếu quy đổi qua nhân dân tệ thì có lẽ phải trên một ngàn*.

[*khoảng chừng 3tr3 vnd]

Nam Phong mở miệng hít một ngụm khí lạnh.

Cô thật không nghĩ đến mình có thể làm hỏng món đồ chơi giá trị đến vậy.

Đã ước chừng được giá cả, Nam Phong càng không dám cứ để yên như vậy.

Ngày hôm sau tỉnh lại, cô tranh thủ thời gian tự ra ngân hàng rút một ngàn. Cô biết rõ khoa của Bùi Vân hôm nay có bài kiểm tra nên đúng mười một giờ cô mới tới ký túc xá nam.

Mới tới trước cửa đã vừa hay gặp được Chu Dục.

Tình huống rất bình thường, lúc này giờ thi vừa mới kết thúc, mà từ khoa công nghệ đến ký túc nam khoảng tầm nửa tiếng đi bộ, giờ này thấy anh ta nhàn nhã thoải mái quay về ký túc như thế này, mười phần thì đến tám, chính phần là chưa làm được bao nhiêu đã bỏ bài, bỏ thi rồi.

Nam Phong nhìn bóng người miệng ngậm điếu thuốc mà nín thinh, khóe môi giật giật.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Cô lấy từ trong ví tiền ra một xấp tiền mới tinh đi đến trước mặt Chu Dục,

"Tôi tìm hiểu một chút về mô hình đó của anh, đại khái giá bằng từng này, anh xem có đủ hay không? Nếu thiếu tôi sẽ đưa thêm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!