Tiền Mộc Mộc trầm xuống một hơi.
Ký ức của nguyên thân năm năm qua phần lớn là ở sòng bạc, cùng với một số hình ảnh không chịu nổi, lại nhìn về phía trước có những ký ức của cha tú tài, giống như là bị một tầng sương mù bao phủ, nhìn không rõ ràng.
Tiếp thu quá nhiều ký ức, đầu sẽ đau.
Cho nên nàng chỉ tiếp thu một phần rất nhỏ.
Đơn giản tìm tòi một chút, quả nhiên tìm được!
Lúc hai đứa nhỏ bị thương, chính là ngày nguyên thân biết được cha tú tài c.h.ế. t đi.
Trụ cột của một nhà đột ngột qua đời, nguyên thân chỉ cảm thấy trời cũng sập xuống, vẻ mặt tan rã hết sức, mấy đứa nhỏ khóc đến làm cho người ta phiền lòng.
Nguyên thân vốn tính tình nóng nảy, nhìn thấy mấy đứa nhỏ giống như khóc tang, căn bản khống chế không nổi chính mình, giống như nổi điên tra tấn mấy đứa nhỏ.
Nếu như ký ức của nguyên thân không hỗn loạn...
Nàng nắm lấy tay Hứa Tiểu Bảo, vết bỏng to đùng trên mu bàn tay.
Bên trong cánh tay Hứa Gia Liên, cũng có mấy khối vết sẹo hình bầu dục bất quy tắc.
Về phần Hứa Gia Lăng và Hứa Gia Phục, nàng trực tiếp xem nhẹ mà bỏ qua.
Hai nhân vật phản diện, rõ ràng là bài xích nguyên thân.
Nàng còn không ngốc đến mức muốn đi tự chuốc lấy cực khổ.
Nhưng nghĩ cũng biết.
Sợ là không có ngoại lệ.
Tổn thương đã tạo thành, nói nhiều hơn nữa cũng không cách nào vãn hồi.
Tiền Mộc Mộc mím môi.
Xoa xoa đầu Hứa Gia Thạch, động tác nhu hòa.
"Tiểu Thạch Đầu, nhóm lửa đi."
Hứa Gia Thạch cười toe toét, vui vẻ ngồi xuống bên cạnh bếp lò.
Thổi bấc lửa, châm lá thông khô lên.
Không bao lâu sau, lửa bốc lên.
Tiền Mộc Mộc bận rộn không ngừng nghỉ.
Vo gạo sạch sẽ đổ vào trong nồi.
Thịt ba chỉ rửa sạch cắt thành từng miếng.
Đậu tương tươi cắt thành khúc dài bằng ngón trỏ.
Cà tím cắt thành miếng dùng muối ướp.
Gõ năm quả trứng vào trong bát khuấy tan.
Lại cắt thêm ba miếng cà chua lớn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!