Chương 35: (Vô Đề)

Rời khỏi vị trí bày quầy hàng ở chợ, Tiền Mộc Mộc đi đến một con đường khác.

Hai bên đường đều là cửa hàng, có cửa hàng còn mở một sạp hàng nhỏ ở bên ngoài, bày biện sản phẩm trong cửa hàng. Có vài thứ hình thù kỳ quái, không nhận ra tác dụng là gì, thoạt nhìn còn rất hiếm lạ.

Tiền Mộc Mộc đi lang thang không mục đích, thỉnh thoảng hiếu kỳ cầm lên nhìn một cái, chủ quán thấy người không mua, cũng chỉ là trợn trắng mắt, không nói thêm cái gì.

Bất tri bất giác đi dạo đến cuối con đường, nàng quay người định quay về, nhưng bên kia tường vây lại truyền đến một giọng nói quen thuộc khó hiểu...

"A Phúc! Ngươi ra phố mua miếng đậu hũ về, phải mua của nhà Trần Ký ở sát vách, đừng đi đến nhà cuối hẻm, không tươi mới!"

Một giọng nam vang lên.

"Trần Ký gia xa như vậy, không phải đều giống nhau sao... Được rồi, ta biết rồi!"

Tiếng nói vừa dứt, tiếng mở cửa vang lên.

Gần như theo bản năng, Tiền Mộc Mộc chạy vào một cửa hàng, đứng ở cạnh cửa, quan sát nam nhân đi ra từ cửa nhỏ đầu ngõ.

Tai to mặt lớn, quần áo rộng mặc trên người, đều có vẻ hơi căng chặt, ngũ quan thoạt nhìn...

Có ba phần tương tự với nguyên thân...

Tiếng đối thoại đứt quãng truyền vào trong đầu.

"Mộc nha đầu, ngươi phải biết mấy đứa nhỏ kia đối với ngươi là hận thấu xương..."

"Con nghe nương, giao bạc cho nương, nương thay con chuyển giao cho mấy đứa nhỏ kia..."

"Ta là bà ngoại của mấy đứa nhỏ kia, nếu ai dám bắt nạt bọn họ, ta là người đầu tiên không cho phép!"

"Còn không phải là do con giở tính nói muốn ăn thạch lựu, đứa nhỏ Văn Thư kia mới có thể xảy ra chuyện, cha mẹ chồng con chán ghét ngươi đến cực điểm, vết thương trên người sáu đứa nhỏ kia cũng là con tạo thành, con chính là tội nhân..."

"Con ngoại trừ nương con là ta đây, không ai đối tốt với con nữa, con chỉ có thể tin tưởng một mình ta, Mộc nha đầu à, ta chính là nương của con..."

Cơn đau nhói đột nhiên ập đến khiến Tiền Mộc Mộc không chịu nổi ôm đầu.

Qua một hồi lâu, mới khó khăn lắm tỉnh táo lại.

Cũng nhờ phúc của đoạn ký ức này, cuối cùng nàng cũng hiểu rõ, số bạc mà nguyên thân cược thắng đã đi đâu.

Hóa ra năm năm qua, nguyên thân cũng không mặc kệ mấy đứa trẻ.

Mà là trong đó, có tiểu quỷ đang làm loạn.

Nàng vừa mới bắt đầu liền rất kỳ quái, từ những ký ức còn sót lại kia phân tích, nguyên thân chơi cờ b.ạ. c vận may không tính là kém, kiếm được bạc ít nhiều cũng nên đưa cho nhà một chút mới đúng.

Dù sao nói như thế nào, đó cũng là đứa nhỏ mình mang thai mười tháng sinh ra, nguyên thân cùng nam nhân nhà mình cảm tình cũng rất tốt, sao có khả năng nhẫn tâm như thế, nói mặc kệ liền mặc kệ...

Tiền Mộc Mộc cong môi.

Ý vị thâm trường nở nụ cười.

Nhìn nam nhân mập mạp rời đi, trực tiếp đi vào trong ngõ nhỏ.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Sau nửa ngày.

Cửa mở.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!