Không muốn ở chung phòng với một thợ săn cấp S lạnh lẽo như thế này chút nào…
"Thợ săn Kang Chang -ho, nghĩ lại thì tôi thấy mình cũng chẳng cần thiết phải đánh nhau với anh. Tôi xin đầu hàng."
Tôi giơ hai tay lên, chậm rãi lùi lại.
Nhưng Kang Chang
-ho chỉ bước theo, rút ngắn khoảng cách giữa chúng tôi.
Giờ mới chịu?
Ờ, tôi cũng không tin nổi một kẻ từng bỏ trốn lại đột nhiên nói đầu hàng đâu.
Tình hình bây giờ rất căng thẳng.
Tôi có cảm giác hắn có thể lao lên bất cứ lúc nào.
Hiik!
Ngay khoảnh khắc Kang Chang
-ho siết chặt nắm đấm to như búa tạ, tôi chợt nghe thấy một tiếng xì xì— như thể có gió rò rỉ từ đâu đó trong căn phòng này.
Mình nghe nhầm à?
"Ông chủ~ Tôi đến rồi đây."
Không.
Tôi không hề nghe nhầm.
Một luồng gió lạnh đang lùa vào từ bức tường bên phải.
Một giọng nói lạ lẫm, nói tiếng Hàn không trôi chảy.
Tất cả mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía bức tường đó.
Ngay trước mắt chúng tôi, một cổng không gian mới đã mở ra—
Không, chính xác hơn, nó trông giống cổng không gian, nhưng lại có màu vàng lục nhạt.
"Chà, vừa đúng 12 giờ. Cậu lúc nào cũng đúng hẹn thật đấy."
Ngay sau đó, một người bước ra từ cánh cổng.
Dựa vào thái độ thân thiện của lão già kia, có vẻ anh ta là đồng minh của bọn chúng.
Tôi lập tức căng thẳng, đề phòng kẻ vừa xuất hiện.
Nhưng phản ứng của Kang Chang
-ho hoàn toàn trái ngược với tôi.
"Aha, đây là người vận chuyển à?"
Hắn thậm chí bỏ luôn trận đấu tâm lý với tôi để hào hứng bước tới chào đón gã đó.
"Trong số những kẻ có kỹ năng dịch chuyển không gian, nghe nói anh hiếm hoi lắm mới có thể vận chuyển người. Hôm nay được tận mắt gặp luôn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!