Chương 22: (Vô Đề)

Edit: Qing Yun

Hơn trăm đôi mắt nhìn bọn họ, hơn nữa ánh mắt đều không có ý tốt, bị nhìn như vậy tức khắc khiến người ta cảm thấy áp lực nặng nề.

Bạch Tề Tinh cười gượng, sau một lúc thì vươn tay vẫy vẫy ra chiều hảo hữu, Hi ~

Sau đó, không khí càng thêm xấu hổ.

Các người là ai? Trong đám người, một cô gái bước ra, ăn mặc rất hoa lệ, nhìn gần càng cảm thấy cô gái vô cùng xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, khuôn mặt kiều diễm, giống như mộ đóa mẫu đơn nở rộ,

Việt Khê nói thẳng mục đích của bọn họ:

"Chúng tôi đến vì Sơn Thần của mọi người."

Sơn Thần.

Nghe hai từ này, thôn dân còn an tĩnh bắt đầu xôn xao lên.

Việt Khê vươn tay, một cái vòng tay màu đen rất dễ nhìn thấy ở trên cổ tay trắng nõn mảnh khảnh của cô, rắn đầu to leo quấn quanh ngón giữa của cô, thân hình cuộn tròn trong bàn tay, cái đầu dương cao.

Sơn thần?

Đám người ồ lên, thấy rắn đầu to, biểu tình của thôn dân tức khắc thay đổi.

Cô gái ngửa bàn tay lên, quỳ xuống đất, ngẩng đầu, biểu tình cung kính nhỏ giọng nói: Sơn thần.

Những thôn dân khác cũng thể, tất cả đều quỳ xuống, bàn tay ngửa lên đặt xuống nền đất, thần thái mười phần cung kính.

Rắn đầu to tê tê như nói gì đó, cô gái ngẩng đầu lên, biểu cảm phẫn nộ,

"Những người bên ngoài đó hại ngài, sao chúng tôi có thể tha thứ cho bọn họ? Bọn họ cần phải chết, chúng tôi muốn họ phải chôn cùng ngài."

Rắn đầu to có chút buồn rầu, nó là một con rắn vô cùng khoan hồng độ lượng, đáng tiếc thôn dân nó bảo hộ lại kiên quyết muốn báo thù cho nó.

Rắn đầu to bò đến bên người cô gái, bò lên trên vai cô, nhìn về phía bọn Việt Khê.

Cô gái tự giới thiệu:

"Tôi tên Đông Linh, Sơn Thần nói các người là bạn của ngài, như vậy các người chính là bạn của toàn bộ Miêu trại."

Bạch Tề Tinh cười nhạo, trong lòng có chút ngượng ngùng, nóiXem như vậy đi.

"Vừa mới bắt đầu, bọn họ còn muốn giết chết rắn đầu to. Nói đến đây, anh không nhịn được hỏi:"Vừa rồi các người đang làm gì? Người có đuôi rắn kia chẳng là chính là Nữ Oa?

"Đông Linh duỗi tay sờ đầu rắn,"Nơi này của chúng tôi chỉ có một tộc, từ cổ chí kim đều chỉ tế bái Nữ Oa. Có người nói chúng tôi là đời sau nữ Nữ Oa, chính là đã nhiều năm qua đi như vậy, ai biết điều này là thật hay giả đâu?Việt Khê hỏi:Rắn đầu to là Sơn Thần của các người?

"Đông Linh hơi gật đầu, nói:"Từ hơn 500 năm trước, đầu to... Khụ, Sơn Thần đã phù hộ chúng tôi, chúng tôi vẫn luôn cung phụng ngài, cầu ngài phù hộ.

Nhưng hết thảy đều bị những kẻ ngoại lai kia làm hỏng!

"Nói đến đây, cô gái phẫn nộ, nói:"Chúng tôi có ý tốt chiêu đại họ, vậy mà bọn họ lại giết Sơn Thần của chúng tôi.

Người bên ngoài, nếu các người đến vì những người đó, cho dù các người là bạn của Sơn Thần thì Miêu trại cũng không chào đón các người.

"Rắn đầu to lại tê tê gì đó, Đông Linh hừ nhẹ một tiếng,"Cho dù cô ta xin lỗi ngài thì đã sao? Ngài đã chết, bọn họ tạo sát nghiệt thì phải nhận báo ứng.

"Cho dù là rắn đầu to cũng không khuyên được bọn họ. Việt Khê nhẹ giọng nói:"Cho nên dù tổn hại đến mệnh số thì các người cũng vẫn muốn sử dụng vu thuật, báo thù cho rắn đầu to? Hành động vừa rồi của các người là dùng toàn bộ tính mạng của thôn dân để nguyền rủa đối phương.

Nếu các người báo thù thì nhất định cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!