Chương 41: Pháo hôi đã đăng nhập

Thanh y nam tử trầm mặc một lát, nhìn Sở Thanh bằng ánh mắt quỷ dị: "...... Tại hạ chưa từng nghe nói Sở huynh đã thành thân, còn có con trai... lớn như vậy."

Sở Ngư im lặng xoay đầu........ Kỳ thật hắn cũng có thể coi như con trai Sở Thanh, bộ dáng đệ khống tận tình khuyên bảo cùng lải nhải không dứt, nhìn rất giống...... một bà mẹ.

Sở Ngư nhịn xuống ý cười sắp thoát ra, "Cái kia...... Vị này chính là?"

Sở Thanh xụ mặt liếc mắt nhìn thanh y nam tử một cái: "Phó gia đại công tử, Phó Trọng Nghi, một người không quan trọng, đệ đệ không cần biết."

Sở Ngư không biết nói gì........ Phó Trọng Nghi người này, trong nguyên tác có nhắc tới. Tuy rằng không phải tiểu đệ của nam chính, hắn lại là y tu nổi tiếng khắp thiên hạ. Trong nguyên tác nam chính tẩu hỏa nhập ma, thiếu chút nữa đem (một trong những) nữ chính xử lý. Làm thế nào cũng không thể cứu được. Đến khi (một trong những) nữ chính đã hơi thở thoi thóp, nam chính đưa nàng đến Phó Trọng Nghi. Không quá một năm người liền tung tăng nhảy nhót mà trở về bên người nam chính làm nũng cầu hoan.

Hiện tại Phó Trọng Nghi còn chưa nổi tiếng như vậy, nhưng Phó gia cũng là một đại gia tộc, Phó Trọng Nghi vẫn là đích tử của Phó gia......

Đây mà là người không quan trọng?

Đại ca, huynh rốt cuộc cảm thấy loại người nào mới có thể xem như người quan trọng......

Nghe được hai chữ "đệ đệ", nụ cười của Phó Trọng Nghi cứng lại. Thanh danh đệ khống của đại công tử Sở gia nổi tiếng gần xa. Ai cũng biết Sở Thanh đối với đệ đệ này hết mực yêu quý, hận không thể đem mọi thứ tốt trên khắp thiên hạ đưa đến trước mặt đệ đệ. Ai trừng mắt liếc đệ đệ hắn một cái đều sẽ được nhớ kỹ.

Nếu muốn tiếp cận Sở Thanh, tốt nhất nên cùng Sở Ngư tạo quan hệ tốt trước.

Chính là Sở Ngư lại nổi tiếng là một đoá hoa cao lãnh, lãnh diễm cao quý. Người bình thường đừng nói cùng hắn kết giao, thấy mặt hay cùng hắn nói một câu đều không thể.

Bất quá, đối với Phó Trọng Nghi mà nói, cùng Sở Ngư tạo quan hệ so với lôi kéo làm quen với Sở Thanh dễ dàng hơn nhiều.

Phó Trọng Nghi chớp chớp mắt, hơi hơi mỉm cười: "Hoá ra là đệ đệ."

Hồ ly trong ngực hắn giãy giụa, tựa hồ rất muốn nhào tới Sở Thanh.

"Ai là đệ đệ ngươi! Đệ đệ cũng là cho ngươi gọi sao?" Sở Thanh giận dữ, trừng mắt nhìn hồ ly kia một cái, kéo Sở Ngư rời đi.

Sở Ngư trong lòng vẫn còn mối nghi ngờ. Quay đầu nhìn lại, Phó Trọng Nghi không đuổi theo, chỉ xoa xoa an ủi hồ ly trong ngực, xa xa mà hướng hắn nở một nụ cười nhu hòa.

Nhìn qua giống như là người tốt.

Sở Ngư quay đầu lại, ho nhẹ một tiếng: "Đại ca, huynh cùng người kia...... Có thù oán gì sao?"

Trong nguyên tác không miêu tả quá nhiều về Phó Trọng Nghi. Tác giả miêu tả Phó Trọng Nghi năm lần bảy lượt đều dùng "Ôn nhuận như ngọc, y giả nhân tâm". Có thể thấy được hắn là quân tử thiện lương, ôn hòa hiền hậu, khoan dung rộng lượng. Một người như vậy, làm sao có thể cùng Sở Thanh tính tình cũng mềm mại giống nhau kết thù?

Bước chân Sở Thanh dừng lại, sắc mặt xanh đỏ đan xen một trận mới hạ quyết tâm gì đó, thấp giọng nói: "Đệ đệ, ta cũng đã nói qua với đệ...... Trước kia khi du lịch tứ phương, ta từng đến Kim Hà cùng ma tu giằng co, bị đánh bại dưới tay thủ hạ Ngự Thú Tông."

Sở Ngư thuận tay lấy ra Tầm Sanh, mang theo Sở Thanh ngự kiếm trở về doanh trại Sở gia, nỗ lực ở trong trí nhớ tra tìm ký ức này. Suy nghĩ hồi lâu mới nhớ tới, gật gật đầu.

Trải nghiệm này của Sở Thanh vẫn là tương đối mất mặt. Bản thân hắn tuy rằng không phải một người mạnh mẽ, nhưng được sinh ra ở một gia tộc cường đại, từ nhỏ đến lớn đều được người người kính trọng, ít nhiều cũng có chút kiêu ngạo. Cho nên nói đến trải nghiệm này, Sở Thanh có chút lắp bắp đứt quãng, nghe rất lao lực.

Chờ Sở Thanh nói lắp nói xong, Sở Ngư trong lòng đại khái đã nhớ hết một lần. Đem sự tình trước sau sắp xếp lại, mới bừng tỉnh đại ngộ.

Đó là một việc phát sinh từ rất rất lâu về trước......

Sở Thanh khi đó bất quá mới là Trúc Cơ kỳ, nghe theo phụ thân an bài đi khắp nơi du lịch, gia tăng kinh nghiệm. Khi du lịch đến tiền tuyến Kim Hà, trong lòng nhiệt huyết kích động, liền gia nhập cùng ma tu chiến đấu.

Khi đó chính ma lưỡng đạo chỉ xung đột rất nhỏ, cả hai bên đều không thật sự đánh tới. Tu sĩ tham gia đánh nhau tu vi cao nhất cũng chỉ là Kim Đan, những người ở Luyện Khí kỳ chỉ có thể đảm đương vai trò pháo hôi. Khi hai bên giao chiến không có sự kịch liệt cùng thủ đoạn chồng chất như hiện tại.

Sở Thanh ở nơi đó gặp gỡ Phó Trọng Nghi.

Phó Trọng Nghi tuy rằng không phải đích trưởng tử của Phó gia, nhưng theo quy củ Phó gia, cũng phải ra ngoài du lịch, mang tâm tình tương tự với Sở Thanh tới Kim Hà. Hai người mới vừa chạm mặt liền kết thù.

Cụ thể là bởi vì Sở Thanh có chút thói quen sạch sẽ, mà tiểu hồ ly trong ngực Phó Trọng Nghi không biết vì sao thấy Sở Thanh liền vui mừng vô cùng, tránh thoát khỏi cái ôm của chủ nhân nhào về hướng Sở Thanh. Sở Thanh định tránh, không nghĩ tới tiểu hồ ly kia lại có linh tính. Thấy Sở Thanh tránh đi, nó liền giẫm chân nhỏ...... Bổ nhào vào mặt Sở Thanh.

Sở Thanh thiếu chút nữa bạo tẩu ngay tại chỗ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!