Chương 8: Hiểu lầm

Quan Thừa Phong và Tân Kình xác định ngày mai sẽ để Tân Kình đưa Tân Duyên đến chỗ của mình, sau khi học xong sẽ quay về nhà họ Tân.

Hắn vẫn còn rất nhiều chuyện muốn làm.

Nhà họ Tân sống tại một tòa nhà cao năm tầng.

Quan Thừa Phong đi qua hành lang dài hẹp u ám lại gặp được người bạn trước đó đã đi tìm Tân Duyên.

Ở thời đại này, vì lí do chính ơhur cung cấp giáo dục đến khi thành niên và hệ thống giao thông công cộng tương đối phát triển nên trẻ con đi học được phân lớp dựa theo năm sinh và tháng sinh, trong một thành phố những ai sinh cùng năm cùng tháng sẽ vào cùng một lớp, thường sẽ học chung với nhau.

Người trước mắt này là bạn học của Tân Duyên, nói cách khác tuổi tác cũng giống với Tân Duyên.

Nhưng người này nhìn qua đã thấy trưởng thành thục hơn Tân Duyên một chút. Tướng mạo không đẹp như Tân Duyên nhưng khí chất rất ôn hòa, khiến mọi người theo bản năng gần gũi.

Quan Thừa Phong cau mày quét mắt nhìn người kia một cái rồi tiến vào thang máy.

Túc Giang Nham từ trong thang máy đi ra rồi thở phào nhẹ nhõm thật sâu.

Gã có chút sợ Quan An.

Trong quyển tiểu thuyết "Chiến sĩ Phúc Năng mạnh nhất" này, Quan An mặc dù chỉ là một nhân vật phản diện nhỏ ở giai đoạnn đầu dùng để thúc đẩy nội dung câu chuyện  nhưng người nọ là một tên biến thái!

Trong sách có miêu tả vài nét về Quan An, chỉ đọc chữ cũng đủ khiến người ta nổi da gà.

Hơn nữa trong giai đoạn này di chúc của Quan Thừa Phong vẫn chưa được công bố, Quan An còn có thể ỷ vào tên tuổi của Quan Thừa Phong muốn làm gì thì làm… Nếu gã chọc giận Quan An mà Quan An muốn giết chết gã thì Sở Đông Vũ lúc này vẫn chưa gây dựng được thế lực của mình chưa chắc đã cứu được gã.

Quan An tới nơi này làm gì? Có liên quan đến Tân Duyên sao?

Túc Giang Nham tăng nhanh bước chân đi đến nhà Tân Duyên.

Mà lúc này Tân Duyên còn đang tò mò nhìn ba mình: "Ba, sao ba lại để con… làm trợ lý cho Quan An?"

Sao người kia chỉ nói với ba vài câu, ba đã để con đi làm trợ lý cho người ta rồi?

"Cậu ta là cháu trai của Quan Thừa Phong, nhất định không kém, con đi làm trợ lý cho người ta có thể học được không ít thứ." Tân Kình nói.

"Thế sao ba cũng đi?" Tân Duyên lại hỏi, mới vừa nói xong cũng "Á" một tiếng —— mẹ của y vừa lấy ra một bình thuốc nước, lúc này đang bôi lên mặt y…

Nước mắt của Tân Duyên bị cơn đau bỗng nhiên xuất hiện ép cho chảy ra ngoài.

Tân Kình từ nhỏ đã không dễ nhìn, nhưng lại cưới được Chu Y Y vô cùng xinh đẹp, lại sinh ra đứa con trai trò giỏi hơn thầy.

Nhìn rất giống vợ ông, đứa con lớn lên đáng yêu đang nước mắt lưng tròng khiến trong lòng Tân Kình mềm nhũn, nhưng cuối cùng ông vẫn ép bản thân phải cứng rắn: "Con chưa từng từng đi làm, ba đi theo dạy con làm việc!"

Tân Duyên luôn cảm thấy có chút không đúng, nhưng lúc này Chu Y Y lại xoa lên mặt y rất nhiều thuốc nước.

"Mẹ, mẹ nhẹ chút." Tân Duyên đáng thương lắp bắp nói.

"Mẹ đã rất nhẹ nhàng rồi, vết thương này của con nhất định phải bôi thuốc, không là hỏng mặt đấy." Chu Y Y trừng con trai một cái. Chỉ là giọng nói của bà ngọt ngào, khuôn mặt tròn tròn, thật sự không có lực uy hiếp.

"Sẽ hỏng mặt sao?" Tân Duyên sốt ruột.

"Bị thương trên mặt nhất định phải chú ý."

"Thế mẹ bôi cho con nhiều chút!" Tân Duyên vội vàng nói, người như y không có bản lĩnh gì chỉ có một khuôn mặt có thể dùng, nhất định phải bảo vệ!

Chu Y Y nghe vậy lúc này lại bôi thêm rất nhiều thuốc lên mặt con.

Mới vừa bôi thuốc xong, bọn họ liền nghe được tiếng gõ cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!