Edit: Gin"s
"Các người rốt cuộc là ai?" Triệu Khoa Lâm tức giận nhìn Quan Thừa Phong.
Túc Giang Nham thì lại kêu gào: "Anh không phải Quan An? Anh là ai?"
Mấy ngày nay kỳ thực Túc Giang Nham sống rất khổ.
Trước đây gã làm rất nhiều chuyện quá đáng ở thành Sùng An, người nhà họ Triệu liều chết trung thành đi với Triệu Khoa Lâm lại ghét cay ghét đắng gã, cảm thấy gã không xứng với Triệu Khoa Lâm.
Những người Triệu Khoa Lâm đào người từ chỗ Sở Đông Vũ đương nhiên càng ghét gã hơn.
Về phần Triệu Khoa Lâm bên người Cộng Tiến Hội người… Bọn họ liền làm sao có khả năng yêu thích Túc Giang Nham?
Trước Triệu Khoa Lâm rất coi trọng Túc Giang Nham, mọi người cũng rất khoan dung với Túc Giang Nham, nhưng khoảng thời gian gần đây Triệu Khoa Lâm rất lạnh nhạt với Túc Giang Nham!
Họ đương nhiên không coi Túc Giang Nham là chuyện to tát, lén lút gây không ít ohieefn phức cho Túc Giang Nham.
Sau khi Túc Giang Nham đi vào thế giới này, ban đầu là một học sinh vị thành niên, mặc dù phương diện hưởng thụ vật chất thiếu thốn nhưng thực sự chưa từng phải chịu oan ức.
Dạo này bị người xung quanh xa lánh, còn phát hiện Triệu Khoa Lâm thích Tân Duyên… Gã trải qua rất không tốt.
Hôm nay gặp phải chuyện này càng làm cho gã hỏng mất.
Đã vậy Triệu Khoa Lâm còn đối với gã như vậy!
Tân Duyên thì… Vẫn chói mắt như vậy!
Gã quá mức tức giận, lúc nói chuyện cũng là không kiêng dè gì: "Quan An rõ ràng không phải như thế!"
"Quan An không phải như vậy, thì thế nào?" Tân Duyên hỏi.
"Hắn là tên biến thái! Hắn sẽ chơi chết người! Hắn sớm chết rồi!" Túc Giang Nham nói.
Quan Thừa Phong và Tân Duyên nhìn nhau, có chút vui mừng.
May là, Quan Thừa Phong sống lại thành Quan An.
Quả nhiên lúc trước Túc Giang Nham… muốn hại chết Tân Duyên!
"Này không đúng! Không nên như vậy! Tôi đã chiếm được bàn tay vàng của Tân Duyên, tôi phải thành nam chính!" Túc Giang Nham khóc ròng nói.
Vai chính? Chuyện này là sao nữa?
Quan Thừa Phong vốn đang cho là mình phải ép hỏi một chút mới biết được mọi chuyện, nhưng bây giờ… Hắn còn chưa hỏi Túc Giang Nham đã bắt đầu chủ động yêu sách.
Triệu Khoa Lâm cũng mơ hồ cảm thấy không đúng.
Y vẫn cho rằng Túc Giang Nham cũng sống lại như mình, nhưng giờ nhìn qua có vẻ Túc Giang Nham cũng không phải sống lại?
"Vai chính gì? Bàn tay vàng gì?" Quan Thừa Phong hỏi.
Túc Giang Nham đột nhiên ngậm kín miệng, không nói.
"Cậu không nói? Có tin tôi rạch mặt cậu không?" Tân Duyên lấy ra một con dao chĩa vào Túc Giang Nham.
Túc Giang Nham oán hận nhìn Tân Duyên, vẫn như cũ không nói lời nào.
Tân Duyên vung tay quăng dao lên xuống: "Túc Giang Nham, mạnh mẽ lên…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!