Chương 23: Xới đất

Cường độ huấn luyện của Tân Duyên được Quan Thừa Phong khống chế trong mức độ Tân Duyên vẫn có thể chịu đựng.

Tân Duyên mệt mỏi cảm thấy khó có thể kiên trì là do trước đây y chưa từng được huấn luyện.

Còn cơ thể đầy vết thương của Tân Duyên… đây là do thể chất của y quá mức kỳ ba.

Người bình thường dùng sức nắn một cái cũng sẽ không để lại dấu vết gì, kể cả dấu hôn hay được nhắc đến trong tiểu thuyết cũng phải dùng sức hút mới có thể để lại dấu vết, còn tiếp xúc bình thường dù có dùng sức cũng không để lại bao nhiêu dấu vết.

Nhưng nếu là ở trên người Tân Duyên thì lại có thể!

Quan Thừa Phong cảm thấy mạch máu trong người Tân Duyên thật sự là quá yếu đuối… Nhưng may sao tình trạng này đang dần chuyển biến tốt.

"Cậu còn phải quản lý cả vườn của cha mình luôn hả?" Quan Thừa Phong nhìn Tân Duyên vừa bực mình vừa buồn cười.

Người này muốn làm biếng đúng không!

"Dạo này cha tôi bận lắm, tôi muốn chia sẻ với ông ấy." Tân Duyên cẩn thận nhìn Quan Thừa Phong.

Quan Thừa Phong nói: "Vậy chúng ta đến vườn gieo trồng của ba cậu, nội dung huấn luyện hôm nay của cậu cũng thay bằng xới đất?"

Tân Duyên: "…" Y đã quên, chỉ cần Quan Thừa Phong dám nghĩ thì làm sao lại không nghĩ ra được cách để dày vò y.

Tân Duyên nhìn chằm chằm Quan Thừa Phong trong phút chốc, lúc trong lòng nổi giận thường sẽ làm ra chuyện ác không tưởng, y đột nhiên cụng đầu về phía Quan Thừa Phong.

Quan Thừa Phong duỗi một tay cản lại đầu của Tân Duyên.

Quần áo chống Phúc Xạ che kín toàn thân, quần áo chống Phúc Xạ mà Tân Duyên mặc trên người tuy nhẹ nhàng nhưng trên đầu lại đội một cái mũ bảo hiểm trong suốt long lanh, hiện tại Quan Thừa Phong đưa tay ra cản y cũng không có cách nào tiến tới, cùng tay cùng chân làm ra động tác muốn lao về phía trước.

Có chút ngốc nghếch.

Quan Thừa Phong nói: "Hôm nay cho cậu nghỉ ngơi một ngày, tôi đưa cậu đi dạo xung quanh."

Tân Duyên vui mừng nhìn Quan Thừa Phong.

Quan Thừa Phong lại nói: "Lên xe!"

Tân Duyên mặc quần áo chống Phúc Xạ bẩn thỉu tiến vào xe, rồi lại nhìn cái xe bẩn thỉu mà thở dài.

Khi vào thành quần áo chống Phúc Xạ sẽ được cọ rửa nên quần áo của y lúc về rất sạch sẽ.

Nhưng chiến xa lại khác.

Chiến xa không thể vào thành, mà Quan An sẽ không rửa xe!

Tân Duyên nói: "Quan thiếu, chúng ta tìm lúc thích hợp rửa xe được không?"

Ở ngoài thành phố có cửa hàng rửa xe.

"Không cần thiết." Quan Thừa Phong nói, rửa sạch rồi đi một chuyến lại bẩn ngay thôi, rửa làm gì?

Tân Duyên: "…" Không nghĩ tới Quan An đã vậy rồi lại còn lôi thôi nữa…

Quan Thừa Phong không biết Tân Duyên đang suy nghĩ gì, hắn đưa theo Tân Duyên chậm rãi lái xe về phía trước.

Chiến xa lướt qua cây cối to lớn, thỉnh thoảng sẽ gặp phải dị thú.

Có mấy con dị thú vừa thấy xe đến đã chạy trốn, cũng có vài con ngoảnh mặt làm ngơ.

Tân Duyên nhìn chằm chằm bên ngoài không chớp mắt, Quan Thừa Phong ngồi bên cạnh thỉnh thoảng thuyết minh vài câu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!