Chương 15: Ra khỏi thành

Quan Thừa Phong trầm mặc chốc lát, sau đó vứt tin nhắn của bạn mình sang một bên không để ý.

Cái chết của hắn có liên quan đến Quan An, mà những người khác lại không biết gì về chuyện này.

Hơn nữa khi hắn chưa chết Quan An vẫn rất biết điều, nên dù bạn bè sẽ phàn nàn với hắn về việc Quan An rất lười biếng, rất sợ chết, nhưng không ai có ấn tượng xấu về Quan An, thậm chí còn rất chăm sóc Quan An nữa.

Nên hắn không quá lo lắng vừa bạn bè vừa thấy mình đã ra đòn "sát thủ" nên việc này cứ để đó đã, chờ người quay về rồi nói tiếp.

Còn chuyện ở club…

Quan Thừa Phong nhìn chằm chằm thiết bị liên lạc trong phút chốc, cuối cùng vẫn mở tài liệu club gửi đến ra.

Hôm đó, không lâu sau khi hắn đưa Tân Duyên đi quản lý club có gọi điện cho hắn, nói cho hắn biết camera theo dõi hành lang đã bị hỏng, không quay được cảnh Tân Duyên vào phòng hắn như thế nào.

Đây là đang nói lung tung, nơi như thế nhất định phải có người thường xuyên theo dõi camera, nếu thật sự bị hỏng thì tất nhiên phải tiến hành sửa chữa trong thời gian ngắn nhất.

Thậm chí có đến hai, ba hệ thống theo dõi cùng lúc là bình thường.

Bọn họ cảm thấy hắn dễ lừa gạt sao?

Quan Thừa Phong trực tiếp không để ý đến bọn họ mới có lần liên hệ thứ hai này.

Người của club vẫn không muốn cho hắn xem camera theo dõi, ngược lại đi gửi đoạn phim từ lúc đoàn người của Tân Duyên bước chân vào club cho đến khi rời đi.

Những thứ này giúp club rũ sạch quan hệ một cách hoàn hảo, có thể thấy việc Tân Duyên đến phòng hắn không hề liên quan đến club, mà cuối cùng ai là người hãm hại Tân Duyên, chỉ xem những thứ này căn bản không biết được.

Quan Thừa Phong cười lạnh một tiếng.

Club làm như vậy quá nửa là do kẻ hãm hại Tân Duyên có thân phận đặc biệt.

Gia cảnh những bạn học của Tân Duyên đều rất phổ thông, theo lý không có bản lĩnh như vậy.

Cho nên… Người kia rốt cuộc là ai?

Hắn đã không phải là Quan Thừa Phong, chỉ là Quan An, trên tay vừa không có người vừa không có tiền, muốn biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì chỉ đành chờ bạn tốt của hắn đến rồi bàn sau.

"Tinh" một tiếng, âm thanh báo chuyển khoản vang lên, nhìn vào thiết bị liên lạc của Quan An liền thấy bên kia vừa chuyển đến một số tiền lớn, nói là bồi thường cho hắn.

Quan Thừa Phong gửi tiền ngược lại cho họ, rồi kéo vào sổ đen.

Trong phòng tổng giám đốc trên tầng cao nhất của club Thanh Hải.

Quan Thừa Phong gửi tiền lại khiến vị quản lý phụ trách liên hệ với hắn lo lắng, gã nói với người đàn ông trung niên đang hút thuốc trước mặt: "Trương tổng, Quan An gửi lại tiền."

Ngón tay Trương tổng gõ nhẹ trên bàn: "Trả thì trả, sau này không cần quan tâm đến hắn nữa."

"Trương tổng, hắn có đến gây phiền phức cho chúng ta không?"

"Hắn có thể làm cái gì? Đến tang lễ của Quan Thừa Phong hắn còn không được đi… E rằng Quan Thừa Phong cũng không coi trọng đứa cháu này." Cả khuôn mặt Trương tổng bị màn khói che phủ lúc ẩn lúc hiện.

"Có thể thầy của hắn sẽ…"

"Chuyện này, hắn dám nói cho thầy của mình sai?" Trương tổng cười khẽ một tiếng, phun ra một vòng khói.

Cũng đúng!

Thầy của Quan An chính là bạn thân của Quan Thừa Phong, là chiến sĩ Phúc Năng mạnh nhất thành phố này, Nhạc Hoằng.

Nhạc Hoằng tên nhìn như nam nhưng thật ra là một cô gái vẻ ngoài xuất chúng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!