Chương 5: (Vô Đề)

14

Trời trong, gió nhẹ, mây bồng bềnh, dãy núi phía xa phủ một màu xanh.

Ta và tỷ tỷ đi đến phủ của Tề Minh làm khách.

Nói là làm khách, thật ra vẫn là mấy đứa nhỏ chơi đùa.

Tề Minh và ta đều đã đến học đường, tỷ tỷ cũng vậy, chẳng qua mẫu thân cho tỷ ấy đi trễ chút.

Ba người chúng ta nói một lúc về bài tập thì Tề Minh khoe có chuồn chuồn trúc.

Ta cảm thấy hứng thú, ta thích chơi cái này.

Tề Minh đưa cho ta con chuồn chuồn trúc, với con của tỷ tỷ không giống nhau. Chuồn chuồn trúc của ta có chút xấu, trên cái đầu gỗ của nó có một điểm hồng hồng.

Ta hỏi Tề Minh, sao nó lại khó coi như vậy.

Tề Minh mặt thật đỏ, hắn lại xinh đẹp, ta nhịn không được véo hắn một phen. Tề Minh bắt lấy tay của ta, có chút ngại ngùng mà nói với ta đây là do hắn làm.

Ta quay đầu lại nhìn nhìn tỷ tỷ, nàng nhàn nhạt mà nhìn chúng ta chơi đùa, không nói cái gì.

Hậu viện của phủ Tề Minh lớn hơn của Mạnh gia nhiều, ba người chúng ta chơi mệt mỏi thì nằm trong bụi cỏ, câu được câu không mà trò chuyện cả ngày.

Thân thể ta lúc đó vẫn yếu đuối, uống thuốc thường xuyên nên rất thích ngủ, nghe Tề Minh và tỷ tỷ nói chuyện, mí mắt cảm thấy nặng.

Tề Minh lúc đầu còn lay lay bả vai ta kêu ta đừng ngủ, ta có lệ "ừ ừ

"hai tiếng, hắn cũng mặc kệ ta, sai hạ nhân cầm cái gối mềm lót dưới đầu ta. Ta quả thực ngủ một giấc, khi tỉnh lại thì thấy tỷ tỷ và Tề Minh cũng đã ngủ, ta cười trộm hai tiếng, bởi vì Tề Minh luôn cười ta là sâu ngủ. Ta đem gối mềm lót dưới đầu tỷ tỷ, tỷ ấy nhíu nhíu mày, động tác ta cũng nhẹ lại, cũng may không đánh thức tỷ ấy. Động tác của ta làm Tề Minh tỉnh giấc, Tề Minh trở mình, ngồi trên mặt đất, một bàn tay chống đầu, một tay đùa giỡn con chuồn chuồn trúc hắn tặng ta."A Kiều, ta phát hiện ngươi ngày càng xinh đẹp.

"Tề Minh cười nói với ta, mi mắt hắn cong cong, ta nhìn cảm thấy chút hoảng hốt. Ta"suỵt" một tiếng, che kín miệng hắn.

"Ai cho ngươi nói lung tung."

Ta lại nằm xuống cạnh hắn, nhìn bầu trời xanh, mây trên trời rất nhiều, tỷ tỷ nói như vậy là sắp mưa.

"Thật sự, không lừa ngươi.

"Tề Minh nắm lấy tay ta, ghé vào bên tai ta nói nhỏ. Ta nghiêng đầu nhìn hắn, cảm thấy hắn đang gạt ta. Tề Minh mặt mày rậm mắt to, ta từ ánh mắt trong vắt ấy nhìn thấy chính mình. Ta cảm thấy mình không đẹp bằng tỷ tỷ, hạ nhân trong phủ cũng nói như vậy."A Kiều, chờ ta lớn, ta sẽ cưới ngươi làm vợ.

"Tề Minh chống đầu, cười xấu xa, ta biết hắn đang chê cười ta, hắn luôn như vậy. Ta hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, không để ý đến hắn nữa. --- 15 Tề Minh thấy ta không để ý tới hắn, thì đứng lên trước chỗ ta đang nằm."A Kiều, ta nói thật, ta sẽ mang tam thư lục lễ, kiệu tám người nâng để cưới ngươi vào cửa."

"Nếu ngươi và mẫu thân ta cãi nhau, ta sẽ giúp đỡ ngươi."

Ta gõ hắn đầu, không hề nương tay, hắn "Ai u" một tiếng.

Ta vội che miệng hắn, tiếng của hắn quá lớn, tỷ tỷ còn ngủ.

Ta nhìn về phía tỷ tỷ, tỷ ấy đã ngồi dậy, trong tay cầm gối mềm, vẫn nhàn nhạt mà nhìn ta và Tề Minh gây gổ, vẫn không nói chuyện.

Ta không biết tỷ tỷ nghe được bao nhiêu, lòng ta có chút xấu hổ, đều do Tề Minh!

Ta trút giận lên Tề Minh, búng trán hắn, hắn che lại trán nhe răng cười với ta, ta cảm thấy Tề Minh thật ngốc.

Lúc ta và tỷ tỷ đi, Tề Minh hướng ta vẫy vẫy tay, còn làm cái khẩu hình, ta không để ý đến hắn, cảm thấy hắn thật không biết xấu hổ.

Đảo mắt đã sắp tới lễ cập kê của tỷ tỷ, tỷ ấy đủ mười lăm là có thể gả chồng.

Nhưng lúc ta ngủ ở trên giường tỷ tỷ, tỷ ấy đã lặng lẽ nói với ta, tỷ ấy không muốn gả chồng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!