Chương 2: (Vô Đề)

5

Mẫu thân của Tề Minh và mẫu thân ta là tỷ muội, theo lý thuyết, ta nên gọi hắn một tiếng "Biểu ca".

Nhưng mà ta không gọi, bởi vì ta nhìn thấy hắn bắ. t nạ. t tỷ tỷ ta.

Tỷ tỷ ta tính tình yếu đuối, hắn bắt lấy tay tỷ tỷ không cho nàng đi, hỏi nàng là cung nữ của cung nào, tại sao thấy hắn mà không hành lễ.

Ta đánh Tề Minh một trận, hắn khóc kêu cha gọi mẹ, thảm đến mức mẫu thân ta nghe tiếng mà chạy lại.

Mẫu thân vặn lỗ tai ta hỏi lý do, ta khóc lóc nói hắn hư, bắ. t nạ. t tỷ tỷ.

Mẫu thân ta sửng sốt một lúc, tựa hồ là không nghĩ tới ta và tỷ tỷ lại thân thiết như vậy, bà buông tha cho lỗ tai ta, không nói nữa.

Khi về phủ ta nghe người khác nói, mẫu thân ta ngày ấy không dùng bữa tối.

Tề Minh không phải ăn chay, ta và hắn lúc đó quần nhau thành một đoàn, tuy nói ta đánh hắn khóc, nhưng hắn cũng cắn vào mặt ta.

Trên khuôn mặt trắng trắng nộn nộn, hiện lên một vòng dấu răng đỏ rực vô cùng rõ ràng.

Ta còn chưa nói đau, tỷ tỷ đã khóc. Một đêm đó tỷ tỷ không ngủ, kể chuyện cho ta nghe, lúc ấy ta cảm thấy, tỷ tỷ thật tốt.

Mấy ngày sau, trong hoàng cung ta cũng không gặp lại Tề Minh, có thể là bị ta đánh cho sợ rồi.

Ta đem lời này nói với tỷ tỷ, nàng cười một tiếng, nói ta ngốc.

Không biết Tề Minh có sợ ta hay không, hắn lại theo mẫu thân mình tiến cung. Khi thấy hắn, ta sửng sốt một chút, cả tỷ tỷ cũng cười một tiếng.

Tề Minh nho nhỏ mặc một bộ giáp, cầm một thanh kiếm gỗ ngắn ngủn, hận khí ngút trời lao về phía ta.

"Ngươi chính là người mấy ngày trước đánh ta? Có bản lĩnh ngươi đến đây tỷ thí với ta."

Ta thấy hắn ra vẻ nghiêm túc, nhịn không được muốn trêu hắn, "Ngươi đừng khóc đỏ mũi lại đi tìm mẫu thân ta mách lẻo.

"Tỷ tỷ kéo ta, ta biết ý của tỷ ấy là sợ ta bị thương. Tề Minh còn chưa nói xong đã bị mẫu thân hắn lôi đi. Ta còn muốn nói thêm mấy câu, lại bị tỷ tỷ kéo kéo tay áo, ta nghiêng đầu thì thấy, mẫu thân ta cũng tới. Ta rụt rụt cổ, đi theo mẫu thân vào Phượng Nghi Cung, để làm lễ vấn an với Hoàng Hậu. Khi đó ta mới tám tuổi, tỷ tỷ cũng tám tuổi. --- 6 Ngày đó cũng không phát sinh chuyện gì, ta và tỷ tỷ liền về phủ. Ta nằm trên giường tỷ tỷ, nghịch nghịch những chiếc tua rua trên màn treo. Ta nói với tỷ tỷ:"Nếu tên nhóc kia bắ. t nạ. t tỷ, ta và tỷ cùng nhau đánh hắn."

Tỷ tỷ bị ta chọc cười, nhưng nàng vẫn lắc đầu, nhẹ nhàng nói: "Ngủ đi.

"Ta thấy tỷ tỷ không đồng ý, cảm thấy không vừa lòng. Bĩu môi, bọc chăn lại lăn tới góc giường, không nói chuyện với nàng."A Kiều."

Ta nghe được tỷ tỷ nhỏ giọng gọi ta, nhưng ta vẫn không để ý nàng.

Lúc mơ mơ màng màng, ta cảm giác được có người nhẹ nhàng xoa lưng ta nói gì đó, thanh âm dịu dàng.

Nhưng ta không nghe rõ ràng, người đó cũng không nói nữa.

Ngày hôm sau thức giấc, giấc mộng đó ta cũng quên đi.

Tiến cung lần nữa, ta và tỷ tỷ lại gặp được Tề Minh.

Chỉ là lần này hắn không mặc áo giáp, cũng không tiến lên rủ ta đánh nhau.

Ta và tỷ tỷ theo mẫu thân vào điện của Hoàng Hậu. Hoàng Hậu có một người con trai, là Tam hoàng tử, Lý Tri Ý.

Lý Tri Ý lớn hơn ta và tỷ tỷ, hắn đã mười sáu, cũng đã phong vương.

Không biết có phải là ý của hoàng đế hay không, phong vương thì không thể làm Thái Tử.

Lý Tri Ý đối với ta và tỷ tỷ đều rất tốt, hắn nhìn ra ta ở trong cung hoàng hậu có chút gò bó, nên đã dẫn ta đến một đình nhỏ trong cung.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!