Chương 15: (Vô Đề)

33

Ta bị bệnh suốt ba tháng, nghe tỷ tỷ nói, Tề Minh có sai người tặng a giao tới.

Quý Hiên cũng đã tới ba lần, nói là muốn thăm ta, đều bị mẫu thân từ chối, ta hiện tại bộ dáng này cũng không dám gặp người.

Sau khi khỏi bệnh, mẫu thân đi với ta đến chùa Thanh Vân, mẫu thân nói là muốn cúng chút tiền nhang đèn để tích phúc cho ta.

Ta ở ngoài chùa chờ mẫu thân, nhìn cây hòe cách đó không xa, nó lớn hơn cây ở hậu viện nhà ta một chút, hai người như ta cũng ôm không xuể.

Trong chùa có một hòa thượng điên xem nhân duyên, mấy tiểu thư nổi danh trong kinh thành đều đã đến xem, tám chín phần mười là linh nghiệm.

Tỷ tỷ phía trước nói có kể cho ta nghe, nhưng ta khi đó còn thân mật với Tề Minh nên không để ở trong lòng, hiện tại nghĩ đến, ta nên nghe theo tỷ ấy.

Hòa thượng điên ở bên ngoài chùa, ta theo lời tỷ tỷ tìm được chỗ hắn, thấy bộ dáng của hắn mới biết vì sao gọi là hòa thượng điên.

Hắn không hỏi ta tới làm cái gì, ta cũng không nói, hắn nhìn mặt ta, nói hoa đào của ta rơi xuống.

Tỷ tỷ nói ta đã thay đổi rất nhiều sau khi đi chùa Thanh Vân, thay đổi thế nào thì tỷ ấy cũng nói không rõ.

Ta không kể lại với tỷ tỷ chuyện hòa thượng điên, tỷ tỷ không phải ta, cũng sẽ không hiểu.

Ta không nhắc đến Tề Minh với tỷ tỷ nữa, giống như người này không tồn tại, ta coi như suy nghĩ thông suốt.

Ta nói với tỷ tỷ muốn nói về Quý Hiên nhiều hơn, tỷ tỷ cũng cảm thấy ta nói có lý, nhìn Quý Hiên là người sẽ biết yêu thương người khác.

Chuyện về Tề Minh và Hi Châu, ở kinh thành xem như truyền khắp, có không ít người muốn nhìn xem chuyện cười của ta, ta cũng không để ở trong lòng.

Tề Minh và Hi Châu, liên quan gì đến ta?

---

34

"Gần tháng tư, nên chuẩn bị sinh nhật tỷ tỷ."

Ta nằm trên giường tỷ tỷ, để tỷ ấy chải tóc cho ta.

"Không vội, nhưng chuyện của ngươi và Quý công tử nên định ngày." Tỷ tỷ chải tóc xong, bắt đầu thay ta xoa thái dương.

"Sao có thể nhanh như vậy, ta cũng vừa mới hắn tên gì nhà ở đâu thôi." Ta chớp chớp mắt, khóe miệng hơi nhếch lên.

"Còn nói nhanh, lại cười tươi như vậy."

Tỷ tỷ thấy ta cười, biết được trong lòng ta đang ngọt ngào.

Tỷ tỷ trước nay đều hiểu ta.

Nói tớ Quý Hiên, ta là từ mẫu thân biết được chuyện của hắn.

Đêm yến hội trong cung lần đó, chỉ mời ba nhà, nhà ta, nhà Tề Minh, còn lại là nhà Quý Hiên.

Quý Hiên tuy không phải trưởng tử, cũng không phải con vợ cả, nhưng hắn lại là người có học thức và lễ nghĩa, ta nhìn trúng hắn ở điểm này.

Quý Hiên tự là Trường Quân, hơn ta 4 tuổi.

Mẫu thân nói hắn bộ dáng tuấn tú, lại có công danh, tương lai theo hắn là được hưởng phúc, ta nghe lờimẫu thân.

Hôm nay ta ngồi trên xích đu ở hậu viện đong đưa, nhìn bầu trời xanh thẳm, lại cảm thấy rét lạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!