Chương 44: Quyết đoán

Không ai nhận ra rằng bầu không khí đã thay đổi.

Trong mắt tất cả các tiểu thư phu nhân ở đây, đó chỉ là một Diệp Thanh Lan đang sa sút thảm hại. Diệp Đại tiểu thư, hai mươi tư tuổi vẫn chưa xuất giá, thậm chí còn xấu hổ đến mức không dám dự yến tiệc phong Hầu của Thôi gia. Giờ đây nàng đến muộn, chỉ đơn thuần vì muốn đón muội muội đang bị bắt nạt về nhà.

Các thiếu nữ đều sở hữu một sự ngây thơ tàn nhẫn. Bởi vì họ không tin mình sẽ rơi vào hoàn cảnh bi thảm như vậy, nhưng lại mơ hồ thấy sợ sệt nên muốn tránh xa Thanh Lan. Các phu nhân thì đỡ hơn, dù sao đều là những người có lòng từ bi. Dù có bàn tán cũng chỉ dám nói sau lưng với tâm phúc nhà mình. Ngay trước mặt, họ chỉ bày tỏ sự tiếc nuối cho tài năng và nhan sắc của nàng. Thậm chí có người lương thiện còn vừa nói vừa rơi lệ.

Nhưng điều đó cũng không ngăn cản việc họ coi Thanh Lan là một kẻ lạc loài, cho dù nàng vẫn là Diệp Thanh Lan của bốn năm về trước. Dù sốt ruột đến đâu, nàng vẫn giữ được phong thái của một tiểu thư khuê các. Dù bước chân rất nhanh, nhưng trâm cài cũng chỉ khẽ lắc nhẹ.

Do đến vội, Thanh Lan chỉ mặc một chiếc áo rộng, khoác ngoài bằng áo lông chồn trắng, càng tôn lên vẻ thanh thoát của nàng. Nàng không cài đồ trang sức cầu kỳ, chỉ đeo bộ chiêu quân đơn giản, lớp lông trắng còn tôn lên gương mặt như ngọc. Nàng không trang điểm, đến môi cũng chỉ mang sắc hồng nhạt tự nhiên, nhưng vẫn xinh đẹp đến mức khiến người ta quên đi mọi tạp niệm.

Thôi Cảnh Dục bình tĩnh đứng trong màn đêm, lặng lẽ nhìn nàng bước về phía mình.

Nàng đương nhiên không đến để tham dự yến tiệc phong Hầu, nếu không đã không búi kiểu tóc đơn giản như vậy. Năm đó y đã nói gì nhỉ? À, phải rồi: phong Hầu bái tướng, để nàng được làm cáo mệnh phu nhân. Nàng cũng từng đỏ mặt, mắng y là kẻ háo sắc.

Nháy mắt một cái, đã đến ngày hôm nay.

Thế giới của người trưởng thành luôn như vậy, không có trắng đen tuyệt đối, chỉ có sắc xám vô tận.

Việc phong Hầu bái tướng của Thôi Cảnh Dục không suôn sẻ, chỉ có tính toán và âm mưu không ngừng, cuối cùng đến muội muội của nàng cũng là một trong số đó. Thôi Cảnh Dục hai mươi tuổi và Diệp Thanh Lan mười chín tuổi có dự liệu được tình huống này không? Hay vẫn ngây thơ muốn cùng nhau ngắm đồng hoa trong núi, cho rằng có tương lai thiên trường địa cửu đang chờ?

Diệp Thanh Lan đi tới trước mặt y, lịch sự hành lễ.

Thôi Cảnh Dục là chủ nhà, là Định Viễn Hầu do thánh thượng thân phong. Ngay khi Bình Quận Vương phi, và Tô nữ quan đại diện cho Trưởng công chúa đều đang đứng ngay sau y.

– Nghe nói xá muội xảy ra chuyện ở quý phủ của Hầu gia, ta đến đón muội ấy về nhà.

Nàng bình tĩnh cụp mắt nói.

Y chỉ lặng lẽ nhìn nàng, ánh mắt tựa hồ nặng ngàn cân, bởi vì trước sau gì nàng vẫn không chịu ngẩng lên nhìn y một cái.

"Ngũ lăng niên thiểu kim thị đông,

Ngân an bạch mã độ xuân phong,

Lạc hoa đạp tẫn du hà xử,

Tiếu nhập hồ cơ tửu tứ trung."

gày tháng nàng giận hờn y vì bài thơ này đã một đi không trở lại. Giờ đây y là Thôi Hầu gia lừng lẫy khiến các tiểu thư, phu nhân kinh thành tranh giành, nàng đã chẳng còn tư cách để hờn dỗi nữa.

Cho nên, nàng chẳng muốn nhìn y dù chỉ một chút.

– Được.

Thanh Lan nghe thấy Thôi Cảnh Dục khẽ nói.

– Hầu gia!

Dù Lư Uyển Dương tâm tư thâm trầm, lúc này nàng ta cũng không khỏi cuống quýt. Nếu như mọi chuyện kết thúc như vậy, chẳng phải việc Lư Văn Nhân sai khiến Trần Mộng Liễu và Dương Xảo Trân bắt nạt Diệp Lăng Ba sẽ bị khẳng định ư? Cho nên, nàng ta buộc lòng phải lên tiếng:

– Việc này liên quan đến danh dự của tỷ tỷ của ta, xin Hầu gia điều tra cho rõ ràng.

Dù sao Lư Uyển Dương vẫn còn trẻ, đọc nhiều thi thư, hiểu thấu chuyện đời, nhưng nàng ta lại chưa từng trải qua một điều: đó chính là chữ tình.

– Hoa Tín Yến tuy là chuyện lớn, nhưng quân đội chỉ nghe lệnh của Thánh Thượng. Hình như không đến lượt Lư tiểu thư điều động thì phải? – Hà Thanh Nghi lạnh nhạt nói.

Tỷ muội Lư gia thường ngày hoành hành bá đạo, gây thù chuốc oán khắp nơi, giờ đây bị buộc phải trả giá. Các phu nhân nghe vậy, cũng không ai định nói giúp một lời.

Nhưng lọt vào tai Thanh Lan, lại là một ý nghĩa khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!