Chương 35: Tận hứng

Chuyện Thôi Cảnh Dục muốn tổ chức phong Hầu yến, phải đến đêm Hàn Nguyệt Khởi mới nhận được tin tức.

Hoa Tín yến dù quan trọng, nhưng thân phận lớn nhất hiện tại của nàng ấy là thiếu phu nhân của Thẩm gia, phu thê thiếu niên, đã nửa tháng không gặp. Tuy tính cách Hàn Nguyệt Khởi đoan trang tỉ mỉ, nhưng dù sao cũng còn trẻ.

Nàng ấy vừa chỉ huy nha hoàn thu dọn noãn các, để tiện cho "Thẩm đại nhân" uống trà đọc sách ngày đông, lại vừa bất giác mỉm cười. Bà vú Lý liền cười đùa:

– Cô gia nhà ta đúng là có phúc.

– Vú Lý lại không đứng đắn rồi.

Hàn Nguyệt Khởi sẵng giọng, khiến các nương tử quản gia đều bật cười. Các nha hoàn tuy đỏ mặt, cũng lén lút cười khúc khích.

Tiểu thư nhà họ được gả cho Thám hoa lang, tướng mạo nhân phẩm đều hơn người, quan lộ thuận lợi, quả thật là trai tài gái sắc. Họ kết hôn đã ba năm, tuy đã có một tiểu thư nhỏ, nhưng vẫn mặn nồng như lúc tân hôn, họ nghĩ mà thấy thỏa mãn thay.

Ai ngờ niềm vui của họ lại bị uổng. Chờ từ giờ tuất đến giờ hợi vẫn không thấy Thẩm Vân Trạch trở về, Hàn Nguyệt Khởi cũng cau mày, phái người hầu nam đi hỏi thăm chứ không hối thúc.

Nàng còn dặn phải lấy danh nghĩa Thẩm phu nhân, sợ lỡ có công việc bận rộn, đồng liêu thấy thiếu phu nhân sai người đến hỏi, sẽ cười hắn sợ vợ.

Không lâu sau, hầu nam trở về, truyền tin cho bà vú mang vào báo tin. Hóa ra chiều nay, sau khi rời Hàn Lâm viện, Thẩm Vân Trạch liền được đồng liêu mời đi uống rượu làm thơ, chuẩn bị cho yến tiệc Khúc Thủy Lưu Thương sau Tết.

Lúc này, Hàn Nguyệt Khởi mới yên tâm hỏi:

– Là tiệc của đại nhân nhà ai tổ chức?

– Nghe nói là Ngũ thiếu gia thuộc chi thứ hai của Cao gia, – Bà vú đáp. – Chính là cháu trai của Lễ bộ Hữu thị lang Cao đại nhân, huynh trưởng của Bình quận vương.

– Ta biết rồi, – Hàn Nguyệt Khởi phân phó. – Cứ phái người đưa áo hồ cừu đến, chuẩn bị xe ngựa và canh giải rượu. Đừng giục, cứ để đại nhân tận hứng rồi về cũng được.

Biết trượng phu đang dự tiệc, nhưng vẫn sai người mang xe ngựa và áo choàng đến, đó chính là khí chất của một thiếu phu nhân mẫu mực. Thẩm Vân Trạch còn trẻ, dung mạo anh tuấn, tài hoa xuất chúng, cả đời trôi chảy nên khó tránh khỏi chút kiêu ngạo của con cháu thế gia. Hàn Nguyệt Khởi cũng đồng ý giữ mặt mũi cho hắn. Từ năm mười bốn tuổi, mẫu thân Hàn Nguyệt Khởi đã dạy nàng ấy cách trở thành đương gia chủ mẫu, luôn hiểu rằng hai vợ chồng là một thể, phải nâng đỡ lẫn nhau.

Lư Văn Nhân có được trượng phu tướng mạo bình thường như Trần Diệu Khanh nhưng vẫn coi như bảo bối, luôn chiều chuộng bất chấp quy tắc. Hàn Nguyệt Khởi tuy không nịnh nọt đến vậy, nhưng cũng muốn làm một thiếu phu nhân đúng chuẩn.

Vì đã rời tiệc rồi không tiện quay lại nữa, Hàn Nguyệt Khởi bèn bảo vú Lý đi pha trà, còn mình chong đèn đọc sổ sách trong phủ để chờ Thẩm Vân Trạch về. Khi hắn về giữa đêm khuya, đang say khướt mà thấy thê tử đang chờ, tóc buông xõa, gương mặt không trang điểm có vẻ điềm đạm đáng yêu, đến người tâm địa sắt đá cũng phải cảm động.

Thật ra Hàn Nguyệt Khởi không thực sự chờ hắn, mà chỉ sai người đi hỏi chuyện trong yến tiệc: Lư Văn Nhân có gây chuyện gì không, và Thanh Lan có ổn không.

Khi tin Thôi Cảnh Dục tổ chức phong Hầu yến truyền đến, Hàn Nguyệt Khởi tức giận bật cười, lập tức sai người đến Diệp gia hỏi. Nàng ấy thực sự sốt ruột, khi nàng có mặt thì chẳng có chuyện gì xảy ra, nhưng vừa rời đi đã xảy ra chuyện lớn như vậy.

Lúc đó đêm đã khuya, tiệc cũng tan, nàng ấy sốt ruột đi hỏi thăm lại có vẻ buồn cười. Thanh Lan sai người mang đến một phong thư. Mở ra, đó là một câu thơ: Khởi vô tước bình tuyển, khả tích trừu thê hội. (*)

(*) Dịch sơ là: Há chẳng có tuyển chọn kén rể, tiếc thay lại gặp cuộc rút thang.

Hàn Nguyệt Khởi cười tức tưởi vì lúc này Thanh Lan còn chơi trò đánh đố. Là khuê mật mười mấy năm, không ai hiểu rõ Thanh Lan hơn nàng ấy. Cô nàng này rất giống nàng ấy, bề ngoài đoan trang dịu dàng, thật ra tính cách lại khác nhau. Thanh Lan không trầm tính như Hàn Nguyệt Khởi, nhưng có lẽ do đã quen làm tỷ tỷ, nên thỉnh thoảng còn thích nói đùa. Hàn Nguyệt Khởi càng sốt ruột, Thanh Lan càng thích đánh đố, điều này thật sự khiến nàng tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Tuy nhiên, rất nhanh sau đó, người khiến Hàn Nguyệt Khởi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi lại không còn là Thanh Lan nữa.

Trà trong noãn các được thay liên tục đến tận canh ba, cuối cùng vú Lý phải khuyên Hàn Nguyệt Khởi đi ngủ.

Còn Thẩm Vân Trạch, trắng đêm không về...

Lăng Ba lập tức biết được tin tức này.

Trước mặt hai đứa nhỏ A Thố và Yến Yến, cô khó mở lời. Chờ đến khi hai đứa trẻ ăn điểm tâm xong và đi ra gian ngoài chơi, Lăng Ba mới lập tức lao đến ghé tai Thanh Lan mà mách:

Thẩm Vân Trạch thật quá đáng! Tối hôm qua hắn bị đồng liêu gọi đi uống hoa tửu, trắng đêm không về. Chắc Hàn tỷ tỷ đang giận lắm, hay chúng ta đến thăm tỷ ấy đi?

Thanh Lan cũng hơi kinh ngạc. Nàng khẽ nhíu mày, lộ rõ vẻ ghét bỏ.

Quan chức sao lại đến thanh lâu? Lại còn là thiên tử môn sinh, tu dưỡng kém cỏi đến vậy sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!