Chương 2: Chuyện cũ

Tuy của hồi môn đã được chia xong nhưng còn phải viết công văn nên lại mất thêm nửa canh giờ nữa. Trong suốt thời gian đó, Tô di nương liên tục quấy rầy, lúc lại đòi nói rõ xem bộ trang sức bằng ngọc của Mạnh phu nhân là của riêng hay của chung, lúc lại muốn lấy hết đồ trong hòm ra để kiểm tra. Cứ quay quắt liên tục mãi, đến khi Mạnh lão thái quân phải gắt lên mới bàn giao xong.

Diệp Thanh Lan sai nha hoàn Xuân Minh cất công văn cẩn thận, dẫn theo hai bà vú vào phòng bên để gặp đám Lăng Ba, A Thố và Yến Yến. Chẳng ngờ nàng vừa bước vào, Lâm nương tử đã kéo A Thố quỳ xuống.

– Khấu tạ tiểu thư, – Lâm nương tử rơi nước mắt hành lễ, – Đa tạ biểu tiểu thư cứu mạng tiểu thư nhà ta, phu nhân trên trời có linh nhất định sẽ phù hộ biểu tiểu thư được nhiều phúc nhiều thọ.

– Mau đứng dậy đi.

Diệp Thanh Lan vội đỡ hai người dậy, nàng thấy mắt A Thố cũng đỏ hoe bèn mỉm cười xoa mặt cô bé, cài tóc cô ra sau tai nói:

– Muội sợ lắm hả? Không sao rồi, mọi việc đã được giải quyết xong, đừng khóc nữa.

Lâm nương tử vẫn cứ khóc.

– Lúc sắp quy thiên, phu nhân vẫn bận lòng chuyện này, nắm tay tôi nói, nếu bảo vệ được một nửa đã tạ ơn trời đất lắm rồi. Không ngờ biểu tiểu thư lại bảo vệ được đến bảy phần, chẳng trách lúc sinh tiền phu nhân luôn khen ngợi các tiểu thư khuê các ở kinh thành dù luận tướng mạo tài học hay nhân phẩm lễ tiết đều không sánh bằng biểu tiểu thư, xứng đáng là người đứng đầu Hoa Tín yến.

Nếu không vì vận mệnh trêu người, sao lại bị trì hoãn đến giờ chứ…

Bà vẫn níu chặt tay Diệp Thanh Lan mà khóc, khó tránh khỏi thất lễ, cũng may Lăng Ba phản ứng nhanh đến tách hai người ra, khinh miệt nói:

– Cái Mạnh gia này có một di nương còn bỉ ổi hơn đám ăn vạ ngoài chợ, còn tự xưng là thế gia cơ đấy.

– Trên đầu bà ta có lão thái quân, Mạnh đại nhân thì bạc nhược nên mới phải suy tính cho con cái của mình. Sống nơi hào môn thế gia mà thân cô thế cô khó tránh bị lợi ích làm mờ mắt. Chẳng qua chỉ là một thiếp thất vật lộn cầu sinh, cũng là người đáng thương.

Diệp Thanh Lan nhẹ nhàng giải thích.

Tính tình Diệp Thanh Lan vốn đôn hậu, có phong thái của bậc quân tử, làm gì cũng có phần thấu hiểu bao dung. Diệp Lăng Ba thì khác, là một cô gái tính tình sắc sảo, nghe xong cũng không tin, chỉ chê bai:

– Muội mặc kệ nguyên nhân là gì, dù sao cũng quá chướng mắt rồi. Thôi, chúng ta về đi, đã dọn xong đồ đạc chưa, đừng nấn ná nữa. Vì chút của hồi môn cãi nhau ầm ỹ như đám chọi gà, còn thư hương môn đệ cái mốc xì.

Yến Yến vốn đang gà gật, nghe đến đây mới mơ màng ngồi dậy:

– Vè chưa ạ? Đã có cơm chưa? Muội chờ đói meo cả bụng rồi này.

Diệp Lăng Ba búng trán cô bé, khinh khỉnh nói:

– Muội nghĩ hay nhỉ, đám kẹt xỉ họ Mạnh này chưa bắt muội mời cơm là may, còn mong họ chiêu đãi muội nữa. Được rồi mau đi thôi, A Thố, đừng bảo muội tiếc chỗ này đấy nhé? Tiếc thì để muội lại.

– Lăng Ba, – Diệp Thanh Lan phật ý cảnh cáo, – A Thố nhút nhát, muội đừng dọa muội ấy.

Tuy hai mắt A Thố vẫn đỏ ngầu nhưng cô bé rất kiên quyết:

– Muội không sợ, muội theo Thanh Lan tỷ tỷ.

Lăng Ba toét miệng cười:

– Cũng coi như biết tốt xấu, thôi dẹp cái vẻ muốn khóc ấy đi, chỉnh trang lại rồi chúng ta về, vừa kịp giờ cơm trưa đấy.

Cô nói là làm ngay, bắt đầu chỉ huy nha hoàn bà vú thu dọn các hòm hành lý. Những thứ này vốn đã được nhà họ Mạnh thu xếp xong xuôi vì sợ Lâm nương tử lén giấu đồ cho A Thố, đồ đạc cũng không nhiều, chỉ xếp đầy hai chiếc xe, thêm chiếc xe ngựa của Diệp gia là vừa đủ.

Mãi đến lúc mấy tỷ muội lên xe, Mạnh lão thái quân mới thể hiện khí độ của thế gia sai một bà vú già đến giữ lại, bà lễ độ nói:

– Lão tổ tông đã dặn dò nhà bếp thiết yến, mời các vị cô nương ở lại dùng cơm trưa.

Bà vú đã nói khách sáo, Diệp Thanh Lan cũng lịch sự đáp lại:

– Lão phu nhân hiếu khách, chỉ là trong nhà có việc phải lo không dám quấy rầy nữa. Chờ ngày khác tiểu nữ sẽ dẫn A Thố đến dập đầu cảm tạ lão thái quân.

Hôm khác quay lại dập đầu, hôm nay đương nhiên không phải dập đầu. Nàng là quý nữ thế gia chính hiệu, lễ tiết chu toàn, cực kỳ kín kẽ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!