Chương 40: (Vô Đề)

Châu Ninh Hinh ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Quan Nam hồi lâu, chầm chậm nhả ra mấy chữ: "Hoàng Diệu Minh."

Hoàng Diệu Minh?

Tất cả cư dân thành phố Gia Lăng đều không lạ lẫm với cái tên này, người này từng nhận chức Cục trưởng Cục Xây dựng thành phố Gia Lăng, quản lý chính của các công tác xây dựng thành phố, bao gồm sự hình thành và phát triển của ba khu mới ở Đông Lí, tất cả đều có công của ông ta.

Từ lúc làm việc tới giờ, Hoàng Diệu Minh luôn được người dân nhìn với hình tượng cần kiệm, siêng năng, thông thái, thanh liêm, đời sống riêng tư càng đáng khen hơn, không chỉ nghiêm khắc từ chối các cuộc ăn uống công vụ không cần thiết, càng không bước chân vào các khu giải trí.

Không ngờ vừa ngã ngựa lại lòi ra vô số nhân tình, Viện Kiểm sát còn thu được vô số tiền tài, vàng bạc, đồng hồ đắt đỏ với đồ cổ trong nhà ông ta.

Nhất là tiền mặt, số lượng cực nhiều, tưởng như chói hết cả mắt những nhân viên làm việc tại hiện trường!

Thường ngày Hoàng Diệu Minh sống ở một chung cư cũ mười năm trước được đơn vị cấp cho, lại dùng tiền dơ bẩn mua một toà biệt lập ở khu biệt thự núi Vạn An để trữ tiền mặt.

Những nhân viên điều tra năm ấy bước vào đều ngẩng cả người, không chỉ tất cả những nơi rộng mở như phòng khách, phòng ngủ, toilet, mà đến tủ quần áo, tủ lạnh, tủ treo bếp đều cất đầy tiền mặt, Hoàng Diệu Minh thậm chí còn lắp tủ âm tường trong tất cả các phòng ở biệt thự, bên trong cũng sắp đầy hiện kim.

Sau khi Hoàng Diệu Minh lọt lưới, nhân viên công tác của Viện Kiểm sát từng hỏi ông ta vì sao lại giấu một lượng tiền lớn như thế trong nhà, vị Phó Thị trưởng từng có phong thái đĩnh đạc, khí chất nho nhã kia khóc la thống thiết: "Chỉ để cho an tâm thôi, một đồng một cắc tôi cũng không có tiêu cho mình với người nhà."

Sau khi những lời này được lên báo, nhanh chóng trở thành vấn đề bàn luận cho người dân thành phố Gia Lăng, cái hư danh "Cục trưởng kiểm tiền" cũng có từ đó.

Nhưng thực tế thì tuy Hoàng Diệu Minh không lấy tiền tiêu cho mình với người nhà, mấy cô tình nhân của ông ta lại được lợi cả, trước khi ông ta ngã ngựa đều sống cuộc sống phú quý xa hoa ɖâʍ dật. Có cái sau khi Hoàng Diệu Minh ngã ngựa, tất cả tiền bạc nhà cửa ông ta tặng cho nhân tình đều bị tịch thu cả.

Quan nam bảo Lâm Cận Nhiễm đến các ban phòng có liên quan mượn lại hồ sơ vụ án Hoàng Diệu Minh ba năm trước, bên trêи ghi rõ, khoảng hối lộ Hoàng Diệu Minh nhận được năm đó ngoài đã tiêu hết thì đã thu hồi hết, trong lời khai chi tiết của Hoàng Diệu Minh cũng không có khoảng tiền của Châu Ninh Hinh.

Vụ án của Hoàng Diệu Minh xảy ra vào ba năm trước, người này hiện giờ đang trong tù, Châu Ninh Hinh lại bảo ông ta là người đứng sau vụ án tiền giả, là cô ta nói năng lung tung hay chuyện này còn có ẩn tình gì khác?

Quan Nam không cho rằng một quan chức tham nhũng rớt đài lại có năng lực làm tiền giả, anh tạm nén nghi vấn trong lòng, hỏi Châu Ninh Hinh: "Cô có quan hệ gì với Hoàng Diệu Minh?"

Châu Ninh Hinh tự giễu bỉu môi, đơ mặt nói: "Người tình."

Quan Nam nhìn cô rồi hỏi: "Ý cô là số tiền đó là Hoàng Diệu Minh cho cô?"

"Đúng."

"Tổng cộng bao nhiêu?"

"Tám mươi ba triệu."

"Cô có biết nguồn gốc từ đâu không?"

"Còn đâu nữa, người khác mang đến cho chứ gì."

"Ai mang đến?"

"Cái này sao tôi biết được."

"Chắc là không biết chứ?"

Châu Ninh Hinh nghĩ một lát:

"Tôi không chắc, tôi theo Hoàng Diệu Minh ba năm rưỡi, cơ bản thì ông ta chưa từng cho tôi tiền, chỉ là có cho tôi ít công ăn việc làm, việc làm với quan hệ tôi có bây giờ đều là kiếm được dựa vào những mối làm ăn hợp pháp này. Tôi nhớ là một tháng trước khi Hoàng Diệu Minh xảy ta chuyện, ông ta đột nhiên đến tìm tôi, cho tôi số tiền đó, những chuyện khác tôi thật sự không biết."

Quan Nam hỏi: "Hoàng Diệu Minh không nói số tiền kia là ai đưa cho sao?"

"Không có."

"Lượng tiền mặt lớn thế này, trước đó cô để ở đâu?"

"Công tư ký gửi vật phẩm Quân An." Châu Ninh Hinh nói: "Lúc Hoàng Diệu Minh đưa cho tôi thì bỏ tiền ở đó, tôi chưa từng động tới, mãi đến lần mua tượng ngọc này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!