Sau khi đối chiếu hộ khẩu toàn thành phố, cả thành phố tổng cộng có hơn năm mươi người tên Chu Gia Lê. Nhóm Lâm Cận Nhiễm lấy tuổi tác, công việc, tình trạng hôn nhân vân vân làm điều kiện loại trừ, cuối cùng xác định được ba người có tình nghi.
Để dễ miêu tả, tạm thời dùng số hiệu 01, 02, 03 để thay thế.
Người bị tình nghi 01 năm nay ba mươi hai tuổi, đã ly hôn, chưa có con cái, nhân viên bình thường của công ty chứng khoán, ngoài giờ làm không chỉ thích du lịch mua sắm mà còn thường ra vào các câu lạc bộ, hàng quán cao cấp, độ mặc trêи người bộ nào bộ nấy cũng là hàng hiệu quốc tế.
Nhưng trêи thực tế, lương mỗi tháng của 01 chỉ khoảng mười nghìn tệ, không còn thu nhập nào khác. Cô ta không đứng tên nhà cửa gì, sống một mình trong một khu dân cư cao cấp nào đó, tiền thuê hết một phần tư thu nhập của cô ta, bố mẹ đều là nhân viên doanh nghiệp đã về hưu, chỉ có thể tự túc sinh hoạt, không thể hỗ trợ tài chính gì được cho 01.
Nói cách khác, dù là điều kiện kinh tế của bản thân 01 hay là tài lực gia đình đều không cách nào chống nỗi khoảng chi khổng lồ mỗi tháng của cô ta.
Năm được nghi điểm này khiến cả bọn Lâm Cận Nhiễm có chút hứng khởi, để tránh gây thêm rắc rối, họ nhanh chóng đến công ty chứng khoán nơi 01 làm việc để hỏi thăm.
Đáng tiếc là qua điều tra, 01 thường ngày chỉ giả "sang chảnh" để thoả mãn bản thân, tuy ảnh trêи mạng của cô ta là thật nhưng đa phần là chụp trong lúc thăm hỏi khách hành, chỉnh sửa xong mới lợi dụng lúc rảnh rỗi đăng lên, dựng tạo hình tượng nhàn rỗi giả. Hàng hiệu trêи ngời cô ta đã số đều là hàng nhái cao cấo mua trêи mạng và vài mối ngầm, có vài món cao cấp chính hãng mua trêи mạng xong, mặc được một hai ngày chụp hình xong lại trả hàng với lý do không hợp vân vân.
Cảnh sát dựa vào lời khai của 01 điều tra được hoạt động của cô ta hai tháng nay, nhân chứng vật chứng có đủ, 01 được loại trừ tình nghi.
Người bị tình nghi 02 năm nay hai mươi tám tuổi, đã kết hôn, có một trai một gái, cô ta và chồng đều là nhân viên công vụ, gia đình hoà thuận vui vẻ, cảnh sát điều tra kỹ càng hoạt động hai tháng nay của cô ta, loại trừ tình nghi.
Người bị tình nghi 03 năm nay hai mươi bảy tuổi, chưa kết hôn, nghề nghiệp không rõ, sống trong một căn nhà tự mình đứng tên. So với người bị tình nghi 01 và 02, hồ sơ cụ thể của 03 là ít nhất, thân phận cũng bí ẩn nhất. Theo lời hàng xóm của cô ta, thời gian sinh hoạt và nghỉ ngơi của 03 rất quái là, ban ngày gần như đóng cửa không xuất hiện, ban đêm thì ra ngoài hoạt động, dù là mùa nào thì ra ngoài đều đội nón lưỡi trai đeo khẩu trang, trước giờ chưa từng chủ động chào hỏi ai, lúc nào cũng quan sát xung quanh cẩn thật đến có chút điên khùng.
Điều đáng nghi là có một hàng xóm đã chứng thực, 03 trước giờ vẫn tới lui một mình mấy tháng trước bỗng nhiên đưa theo một cậu chàng trẻ tuổi về nhà vào buổi đêm. Nhậm Đại Vũ đưa ảnh Tôn Minh cho họ xác nhận, tất cả đều bảo là rất giống, hơn nữa khu dân cư Roman Holiday mà 03 sông chỉ cách khu Vạn Hoa mà trước kia Tôn Minh gửi thư có một con đường, Nhậm Đại Vũ lại đưa ảnh của 03 cho phòng quản lí xác nhận, người kia khẳng định là trước kia cô ta đã đến phòng quản lí lấy thư và chuyển phát nhanh.
Dựa theo những chứng cứ này, cơ bản có thể xác định 03 chính là Chu Gia Lê mà cảnh sát đang tìm kiếm, Quan Nam lập tức đưa theo người đến khu Roman Holiday, xác định được Chu Gia Lê đang ở nhà nhưng một mực cự tuyệt mở cửa, cảnh sát đã cưỡng chế phá cửa mà vào.
Cửa được mở ra, cảnh tượng bên trong khiến tất cả mọi người có mặt bỗng chốc kinh ngạc!
Nếu như không phải ngoài cửa đang ngập nắng, nếu như không phải ngoài cửa chống trộm còn dán chữ Phúc bắt mắt ấm áp, nếu như không phải hai câu đối ngoài cửa cố sức phủ lên không khí vui vẻ và hạnh phúc, nếu như không phải tất cả mọi người đều nhớ là mình đang chấp hành nhiệm vụ, nếu như không... chắc là rất nhiều người đều cảm thấy mình đang lạc vào nhà ma được xây cất cẩn thận ở khu vui chơi.
Đáng tiếc, không có nếu như.
Lấy khung cửa chống trộm làm ranh giới, bên trong và ngoài cửa được phân rõ thành hai thế giới, nhân gian và địa ngục chỉ cách nhau một bước.
Tất cả cửa sổ trong nhà đều được phủ rèm che kín, ánh mặt trời không chiếu vào được, ánh sáng trong nhà cũng không hắt ra được. Phòng khách không có đèn chính, đèn tròn được sắp xếp theo cung hoàng đạo chiếu ra tia sáng xanh lá u tối, dưới đất được lót đá hoa kỳ lạ, giữa đá hoa còn có vô số "con ma" cao sững mặc trường bào đen hoặc trắng, tóc tai bù xù, di chuyển thân người như bách quỷ dạ hành.
"Má ơi! Cái trò gì thế này?"
"Đạo cụ quay phim ma hả?"
"Ngôi nhà kinh dị phiên bản đời thật?"
"03 làm nghệ thuật hả?"
Mọi người hoàn hồn lại từ kinh ngạc, đang do dự không biết ra tay thế nào, một con "ma" bỗng nhiên bay ra từ cửa sổ sát sàn, hùng hổ xông ra cửa, liếp theo lại là con thứ hai, thứ ba...
Mọi người lùi về sau theo bản năng, Quan Nam đứng trêи cùng giờ chân đạp mạnh, đầu của con "ma" bị đá bay, rơi xuống là một con người rối bằng nhựa.
Nhậm Đại Vũ lập tức đá luôn mấy con phía sau, anh gào to: "Chu Gia Lê, chúng tôi là cảnh sát, đừng có giả thần giả quỷ nữa, mau ra đây đi."
Gần như cùng lúc đó, cửa phòng ngủ dưới "đoạn đầu đài" được mở ra, một cô gái tóc dài da trắng đến đáng sợ, đeo headphone, mang kính gọng đen mảnh, mặc đồng phục công nhân chầm chậm bước ra, cô ta ngơ ngác nhìn đám người Quan Nam như mộng du, lúc sau mới bình tĩnh lạ thường hỏi: "Các anh tìm tôi có chuyện gì?"
Mọi người: "..."
Bỏ qua mấy chuyện quỷ dị, cảnh sát kiểm tra hiện trường phát hiện nhà của Chu Gia Lê hoàn toàn có thể được gọi là một phim trường thu nhỏ hoặc là triển lãm hiện trường nghệ thuật.
Nhà cô ta có diện tích tổng cộng gần ba trăm mét vuông, thông mới hai căn bên cạnh. Ngoài phòng khách, những diện tích khác bị Chu Gia Lê chia thành tám phòng không theo quy tắc theo nhu cầu. Mỗi phòng đều được trang trí khác nhau, có cung đình, phố phường, cổ mộ, sơn động, mật thất vân vân, cảnh tượng mỗi phòng không chỉ bố trí như thật mà xử lí chi tiết còn tinh tế hơn, ví dụ như cách sắp xếp đèn tròn của phòng khách là dựa theo thiết kế chiêm tinh cổ đại, mấy con "ma" bay tới bay lui thì là dựa vào học hiện đại.
Đã qua một tiếng kể từ lúc đưa Chu Gia Lê về Cục Cảnh sát thẩm vấn, ban đầu cô ta cực kỳ không hợp tác, phàn nàn cảnh sát đột nhập vào nhà dân không chỉ quấy rối suy nghĩ làm việc của cô ta mà còn phá hư con "ma" cô ta bỏ một khoảng lớn để làm ra.
Triệu Lôi bị cô ta hành tới muốn phát điên, Quan Nam nói: "Chu Gia Lê, nếu như xác định cô không phải là nghi phạm chúng tôi muốn bắt, phía cảnh sát sẽ đền bù tổn thất cho cô."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!