Lúc cả bọn Quan Nam về tới thành phố Gia Lăng, công ty vật dụng y học Xuân Huy mà trước kia Tôn Minh làm việc cuối cùng cũng đưa tới chút tin tức.
Lúc Tôn Minh làm việc ở Xuân Huy, vì vấn đề tính cách mà quan hệ với đồng nghiệp không tốt lắm, chỉ có một thanh niên tên Chu Lượng, hai người là đồng hương, lại là bạn cùng trường, quan hệ cũng khá tốt.
Lần trước khi nhóm Lâm Cận Nhiễm đi, Chu Lượng đã nghỉ phép đi du lịch, đến lúc Quan Nam rồi mới về. Theo Chu Lượng nói, tuy Tôn Minh thường ca tụng bạn gái mình đẹp đến thế nào, thế nhưng hoàn toàn im bặt về những chuyện khác, vậy nên rất nhiều đồng nghiệp đều cười nhạo bảo hắn chém gió.
Y cũng không có gì để nói với Tôn Minh, mấy dịp nghỉ thường cùng nhau dùng bữa uống rượu, có cơ hội cũng từng thử hỏi mấy lần, Tôn Minh cũng không nói gì, y cảm thấy nhàm chán nên không hỏi nữa.
Chỉ là có một lần, Chu Lượng nhờ Tôn Minh giúp chuyện công việc, hôm đó chắc Tôn Minh tâm tình vui vẻ, vô ý nói một câu: "Nể tình cậu với bạn gái tôi trùng họ nên giúp cậu một lần đấy, nhớ trả lại cho tôi đấy.
"Chu Lượng tiện thế hỏi luôn tên của cô gái kia, Tôn Minh chỉ cười dịu dàng, không trả lời. Sau đó mãi đến lúc Tôn Minh nghỉ việc, Chu Lượng cũng không biết danh tính bạn gái của Tôn Minh. Trong phòng họp, mọi người cùng phân tích vụ án lần nữa, sắp xếp chứng cứ có trong tay. Lâm Cận Nhiễm:"Đến hiện tại thì chúng ta có thể điều tra tin tức của tất cả những người tên Gia Lê trong hộ khẩu toàn thành phố, rồi dùng cách thức loại trừ xác định những người có khả năng lớn nhất sau đó đi tiếp bước sau, cách này tuy khá là lâu lắc tốn thời gian nhưng lại rất cần thiết."
Quan Nam: "Cũng là một cách truyền thống hiệu quả, chuyện này giao cho cô và Hạ Chí Kiên, cố gắng có kết quả trước khi tan làm ngày mai."
Lâm Cận Nhiễm, Hạ Chí Kiên: "Vâng."
Quan Nam: "Chung cư Vạn Hoa tình hình ra sao?"
Nhậm Đại Vũ: "Lần trước anh giao xong việc tôi vẫn luôn theo dõi, theo bên quản lý toà nhà thì trước kia tất cả thư từ của chung cư đều được người bên công ty bưu chính đưa đến thùng thư của mỗi toà nhà, sau đó vì thư từ phần lớn là thanh toán tín dụng của ngân hàng hoặc đủ thứ quảng cáo, gần như không có thư cá nhân nên nhân viên bưu chính nhác việc, để thư với cả chuyển phát nhanh vào bên quản lý toà nhà, lúc người nhận cần thì đi lấy cùng lúc với nhận giao hàng luôn, đa phần mọi người đều không cần.
Những thư không có người nhận, bên quản lý thống nhất để nguyên trong vòng một tháng, cuối tháng thư cá nhân đã được hết thì toàn bộ số còn lại đều bị tiêu huỷ.
Mấy tháng nay, bọn họ không kiểm kê được bất cứ thư cá nhân nào."
Quan Nam: "Như trong dự tính, nếu Chu Gia Lê đã viết thư kèm theo mục đích, tất nhiên là không đợi được đến lúc đo." Màu mắt anh thẫm hơn: "Bên quản lý có nói gần đây có ai lạ mặt đi lấy thư không?"
"Tôi có hỏi, anh ta nói không có ấn tượng.
Điều này cũng bình thường, thường thì quản lý chung cư chỉ giúp giữ giùm mấy món chuyển phát nhanh đó thôi, không phụ trách trông coi, người nhận đều tự đến lấy, không cần làm bất cứ thủ tục gì, hơn nữa chung cư Vạn Hoa là khu nhà trọ, hơn phân nữa người trong số đó đều là khách thuê nhà, có người là cũng là bình thường."
Nhậm Đại Vũ thở dài rồi nói tiếp: "Nói tới đây là tôi lại đau lòng, tháng trước tôi vừa lên mạng mua được một hộp anh đào, hàng đến bên giao hàng chỉ nhắn tin, tôi bận bịu quên xuống xem, đợi nhớ tới thì trời ạ, không biết đứa mất nết nào tiện tay cuỗm đi luôn rồi."
Anh lại thở dài: "Hơn hai trăm ấy, chưa ăn được một trái nữa."
Tôn Khải mắt sáng rỡ nuốt nước miếng, chân thành đề nghị: "Anh Đại Vũ, khu anh lộn xộn quá, mai mốt gửi tới thẳng Cục đi, để số em nè, em xuống lấy giùm cho."
Nhậm Đại Vũ: "Vậy phần nhiều cũng lành ít dữ nhiều."
Hạ Chí Kiên: "Vậy để số em nè."
Trần Oánh: "Em nè."
"..." Lâm Cận Nhiễm nhịn hết nổi gõ bàn: "Này, nói chuyện chính!" Cô quay đầu sang Quan Nam: "Đội trưởng Quan, khu Vạn Hoa nên được cân nhắc loại trừ chưa?"
Quan Nam: "Tạm thời để một bên, lần trước cô nói Tôn Duệ không về thành phố Dung, chỉ đi gặp bạn trêи mạng thôi sao?"
"Vâng, bên hình sự còn chưa hành động, cậu ta đã tự chạy về rồi. Cậu ta khai là đi gặp bạn gái, ai ngờ bạn trai cũ của cô đó đưa người tới chặn ở nhà nghỉ, dày vò mấy ngày đền tiền rồi mới thả ra, em nghĩ là gặp trúng "lừa đảo" rồi."
"Cậu ta biết chuyện ở nhà chưa?"
"Biết, tâm trạng cũng không thay đổi mấy, một mực muốn đi tìm bạn gái." Lâm Cận Nhiễm có chút cạn lời: "Em có điều tra tư liệu của cậu ta rồi, từ nhỏ tới lớn học hành rất xuất chúng nhưng mà trông... không được bình thường, cảm giác hơi kiểu học nhiều quá tới ngáo luôn, theo quản nhiệm cậu ấy nói thì kỹ năng xã hội của Tôn Duệ gần như bằng không, sau này chỉ thích hợp ở trong phòng nghiên cứu để nghiên cứu này nọ.
Vụ án tiền giả chắc không dính gì được tới cậu ta."
Quan Nam bỏ hồ sơ xuống, chẳng ừ hử gì mà hỏi Tôn Khải: "Đã điều tra chữ Khải Thịnh trêи miếng kim loại chưa, có phải viết tắt của công ty nào đó trong thành phố không?"
Tôn Khải: "Đã điều tra tất cả những công ty có đăng ký trong thành phố, có hai công ty có tên này, một là công ty tiêu thụ phân hoá học, công ty còn là cơ cấu đào tạo thi công chứ, theo điều tra thì đều không dùng loại khoá này."
Quan Nam: "Bên Quảng Đông thì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!