Chương 103: Cái kết (phần cuối)

Ngay khi Quan Nam đến chân núi Lân An, điện thoại của Lục Đỉnh Hiên đã gọi đến.

"Ra khỏi xe rồi tự đi bộ lên." Hắn chỉ nói vậy rồi cúp máy.

Vị trí mà Lục Đỉnh Hiên đưa ra là trêи đỉnh núi, mất ba mươi phút lái xe từ chân núi, nếu đi bộ thì...

Mặc dù biết hắn cố ý làm khó nhưng Quan Nam cũng chỉ có thể làm theo, vừa xuống xe đã dốc sức chạy lên, đến sườn núi mới dừng lại lấy hơi.

Núi Lâm An ở phía Nam thành phố Gia Lăng, do có núi cao, rừng rậm, không khí trong lành, dưỡng khí tự nhiên, suối nước nóng tự nhiên và các điểm bán hàng tự nhiên khác nên những năm gần đây, nó được rất nhiều chủ đầu tư ưa chuộng. Vì là khu mới nên các tiện ích xung quanh vẫn đang thi công, chưa có nhiều người dọn đến ở.

Một ngôi nhà biệt lập kiểu Trung Quốc nằm trêи mặt nước trải dài từ sườn núi đến đỉnh núi, nếu đứng dưới chân núi và nhìn lên trong ngày nắng, những bức tường đỏ và những hàng cây xanh nối liền nhau, hiện rõ tráng lệ của những bức tường và sân cung điện cổ kính nhưng vào lúc này khi bình minh đang đến gần, màn đêm vẫn chưa tan và sương mù dày đặc lại bốc lên. Khi ở đó, chỉ có thể cảm thấy vô số quái vật đang ẩn mình bên trong, ghê rợn và khủng khϊế͙p͙.

Chưa đầy nửa phút sau khi Quan Nam dừng lại, Lục Đỉnh Hiên lại gọi đến

"Đừng dừng lại chứ anh cảnh sát, chạy tiếp đi!"

Nói xong lần này hắn cũng không cúp máy mà vô cùng thích thú gõ vào một cái bình giống như một loạigốm sứ nào đó. Âm thanh truyền qua tai nghe đi vào tai Quan Nam một cách nhịp nhàng, vang vọng những thăng trầm của nhịp tim, giống như một âm thanh ma thuật.

Quan Nam kiên nhẫn dời điện thoại đi, nhắm mắt lại vài giây, mở mắt ra, nghiêm nghị hỏi: "Mày muốn thế nào? Tao muốn nghe giọng nói của Lý Quảng Xuyên."

Quan Nam không biết đã làm gì khiến hắn hài lòng, Lục Đỉnh Hiên đột nhiên cười rộ lên, giọng điệu rất dễ chịu: "Mày chỉ cần nghe giọng của Lý Quảng Xuyên thôi à? Ha ha ha ha, xem ra trong lòng mày, nó còn quan trọng hơn Hứa Dữu. Mày nhẫn tâm thật. Hôm qua tao chỉ gọi điện nói với cô ấy mày bị thương rồi, cô ấy đã chạy đến bất chấp. Không biết cô ấy biết mày như thế thì có buồn không? "

"À phải rồi, tao mới nhờ bác sĩ kiểm tra, hinh như Hứa Dữu có thai rồi, không lẽ không phải của mày hả?" Lục Đỉnh Hiên khịt mũi nhẹ như thể chắc chắn: "Thì ra là vậy."

Quan Nam nghiến răng, chặt đến mức rướm máu, biết rõ hắn đang cố ý chọc tức mình nhưng những lời nói đó đều lọt vào tai, như một vết roi quất vào tim, anh nhớ dáng vẻ lúc Hứa Dữu rời đi hôm qua, khi nghe anh nói những lời đó, cô đã đau đớn biết bao.

Điều đáng giận hơn nữa là mặc dù anh biết hắn đang ở đâu vào lúc này nhưng anh lại không thể đưa hắn ra trước công lý ngay lập tức!

"Giận rồi à? Anh cảnh sát?" Lục Đỉnh Hiên càng thích thú hơn khi thấy anh im lặng.

"Anh không làm vậy đâu." Quan Nam hít một hơi để bình tĩnh: "Mày cố tình tìm tao đến đây, sao lại có thể để tao chết dễ dàng được, vậy thì nhàm chán qúa."

"Đúng là tri kỷ hiểu lòng tao." Lục Đỉnh Hiên nói: "Hay tao với mày chơi trò chơi đi?"

"Chơi như thế nào?"

"Trước khi công bố luật chơi, thông báo cho người của mày rời khỏi núi Lân An hết, nếu không..."

Ngọn lửa đột nhiên bùng lên bầu trời cách Quan Nam không xa sau một tiếng nổ, mặt đất rung chuyển, sóng nhiệt trong không khí cuộn trào, nồng nặc mùi khét, đan xen vào đó là tiếng hét kinh thiên động địa...

Vụ nổ có sức ảnh hưởng cực lớn khiến Quan Nam bị ù tai, vô thức bịt chặt lỗ tai, giọng nói u ám của Lục Đỉnh Hiên càng rõ ràng: "Không có ai trong tòa nhà này. Nếu bọn họ đuổi tiếp thì tao không chắc toà tiếp theo sẽ thế nào đâu."

"Đừng có lộn xộn, tao sẽ bảo bọn họ lùi lại ngay lập tức!" Quan Nam lập tức gọi điện cho Từ Trọng, thương lượng xong lại gọi Lục Đỉnh Hiên, "Mày nói cho tao biết luật chơi được rồi đó."

"Rất tốt!" Lục Đỉnh Hiên hài lòng nói, "Trò chơi khá đơn giản, không cần dùng đến đầu óc, chỉ cần lựa chọn. Lý Quảng Xuyên đang ở biệt thự 176. Tao đã đặt bom trêи người nó. Từ bây giờ tao có hai mươi phút cho mày. Mày có thể chọn cứu nó trước, hoặc đến với Hứa Dữu ở căn 189. Khoảng cách và thời gian là như nhau. Tuy nhiên, tao vừa gỡ bom trêи người Hứa Dữu. Nếu hơn 20 phút mà mày chưa đến.

Tao sẽ lấy cái cục thịt trong bụng cô ấy ra trước rồi buộc thêm một quả bom tự động phát nổ trong vòng mười phút. Lúc đó để xem mày tự mình trốn thoát hay là chết cùng nhau? Mày thấy trò chơi này đơn giản không? Còn kϊƈɦ thích nữa? "

Quan Nam run rẩy, dùng hết sức hét lên: "Lục Đỉnh Hiên!! Đừng làm cô ấy bị thương!"

"Không muốn cô ấy bị thương thì tới ngay đi, tao đợi mày!" Lục Đỉnh Hiên nhẹ nói rồi cúp điện thoại.

Anh biết kết cục của việc thua cuộc nhưng hoàn cảnh hiện tại không cho phép anh có sự lựa chọn khác, anh vừa chạy vừa nói với cô rằng anh xin lỗi, kiếp này anh đã làm cô thất vọng quá nhiều, nếu thua thì anh sẽ dùng tính mạng để bù đắp!

Số 176!

Nhìn thấy biển số, Quan Nam nhảy qua cổng sắt tiến vào bên trong, cánh cổng sắt giả tạo bằng những chiếc đinh sắt dài và sắc nhọn, anh mặc kệ lòng bàn tay và cơ thể bị đau dữ dội, lập tức đứng dậy chạy vào trong sau khi đáp xuống.

Còn chín phút nữa! Quan Nam không thấy Lý Quảng Xuyên ở phòng khách, liền chạy lên lầu, đèn hành lang trêи lầu bật rất to, cửa mỗi phòng đều đóng chặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!