Dạ Lý thập thò trước cửa phòng Nam Sa, trong lòng ả bây giờ có chút phức tạp, không biết phải đáp lại thế nào với cách cư xử hiện tại của nàng. Khi còn đang mãi nghĩ vẩn vơ thì cánh cửa phòng đột nhiên hé mở, người đứng trước mặt ả chính là Nam Sa.
Đôi mắt họ thoáng ngỡ ngàng, rồi rất nhanh lại lặng xuống, Nam Sa nép mình sang một bên như ra hiệu cho Dạ Lý bước vào.
"Chào buổi tối, Sa..." Dạ Lý ấp úng khi Nam Sa đóng cánh cửa lại.
Giờ đây, chỉ còn lại hai người đối diện với nhau.
Lúc này, nàng vận một bộ váy ngủ bằng lụa mềm, chiếc váy hơi ngắn, để lộ ra đôi chân dài thon thả. Dạ Lý vô thức đưa mắt nhìn xuống, cổ họng khẽ chuyển động, mà hành vi này lại lọt thẳng vào mắt Nam Sa.
Môi nàng hơi nhếch, nhưng ý tứ rất kín đáo, không để Dạ Lý phát hiện được. Nam Sa đi qua ngồi xuống mép giường, nàng đưa tay vỗ nhẹ vào vị trí bên cạnh.
Hiểu ý nàng, nhưng Dạ Lý lại cảm thấy ngại ngùng pha lẫn bối rối, người con gái đang ở trước mặt ả bây giờ, so với thiếu nữ thôn quê khi xưa, thật khác nhau một trời một vực.
"Chị..."
"Chị không thích tôi à?"
"Thích, chị tất nhiên thích em!"
"Vậy tại sao chị cứ từ chối tôi?" Nam Sa vừa nói, vừa bắt chéo chân, bộ dáng có chút lười biếng, hơi ngửa ra sau, để lộ toàn bộ đường cong mỹ miều trên thân thể:
"Chẳng lẽ chúng ta chưa từng làm? Tôi không nghĩ vậy."
Dạ Lý mím môi, ngón tay bấu lấy góc váy vò vò, thành thật đáp: "Đã từng."
"Vậy tại sao chị còn căng thẳng?
"Nam Sa nghiêng đầu, tỏ ra khó hiểu. Dạ Lý hít sâu vào một hơi, không khác nào để lấy can đảm, rồi tiến lại ngồi bên cạnh Nam Sa. Ả bắt đầu kể về những ngày xưa cũ đã qua, về một Nam Sa mà ả từng biết và trót thương sâu nặng. Nghe xong, Nam Sa trầm ngâm hồi lâu, lại hỏi:"Vậy trong đêm đó, tôi chưa...?"
"Chưa," Dạ Lý lắc đầu: "Em thủ thân như ngọc, lại vì cách biệt địa vị khiến em ngày trước càng trở nên e dè. Chị thừa nhận từ đầu mình đã dùng không ít mưu mô để dẫn dắt em sa vào con đường này, nhưng tất cả cũng chỉ vì một chữ yêu."
"Chị nói, chị yêu tôi?"
Nam Sa khẽ cười.
"Phải, chị yêu em." Dạ Lý khẳng định.
"Vậy thì đừng nghĩ nhiều nữa..." Đột nhiên, Nam Sa xoay người ngồi lên thân Dạ Lý, cầm lấy tay ả đặt trên đùi mình, lướt dần lên áp vào bầu ngực: "Tôi muốn nhớ lại cảm giác đó, khi chúng ta ân ái cùng nhau."
"Chị..." Dạ Lý lại ấp úng.
Lúc vừa định phản ứng thì Nam Sa đã đi trước một bước, nàng đưa tay cởi dây áo ngủ, để tấm lụa là trượt xuống khỏi thân mình, trọn vẹn hiển lộ một tuyệt tác của hoá công, với những đường nét đẹp tựa bức tượng thần vệ nữ.
Nam Sa loã thể, ngồi trên người Dạ Lý, vẻ mặt không chút nao núng, nhưng cũng không hề bỡn cợt, dường như nàng hoàn toàn nghiêm túc với quyết định này của mình.
Bàn tay Dạ Lý đang chạm lên làn da trắng như bạch ngọc của nàng, nó mềm mại, lành lạnh, ấy vậy mà lại truyền tới một tia lửa xuyên vào tận trong tim.
"Ngày em nhớ lại tất cả, chỉ e rằng em sẽ giận chị lắm." Dạ Lý gượng cười, thú nhận nỗi âu lo của mình.
Nhưng Nam Sa lại cúi người xuống, trườn trên thân ả như một chú mèo ngoan đang khát khao được chủ cưng nựng. Nàng áp ngực mình xuống bầu ngực đang phập phồng nhịp thở của ả, tay giữ chặt lấy tay ả không cho rời khỏi, để nó ve vuốt vòng eo thon nhỏ của mình, rồi thấp giọng nói khẽ bên tai ả rằng:
"Nếu chị nói chúng ta yêu nhau, vậy hãy để... em thuộc về chị. Nam Sa muốn điều đó, chị không cảm nhận được sao?"
Dứt lời, Nam Sa cầm tay Dạ Lý men xuống mép đùi, đến nơi mềm mại ở giữa hai chân. Hành động này khiến gò má Dạ Lý đỏ ửng lên, ả cảm thấy đầu ngón tay mình có chút ẩm ướt, quả nhiên là Nam Sa đã động tình.
Không khí trong phòng lúc này như bị đốt nóng vì hành động của cả hai. Dạ Lý không muốn nghĩ ngợi nữa, ả phải thành thật với chính mình, rằng đã khao khát Nam Sa từ lâu. Và suốt mấy tháng cách biệt, nỗi nhớ nhung đã dâng đầy đến ngưỡng không thể kiểm soát nổi.
Dạ Lý xoay người, lật Nam Sa nằm xuống giường. Đầu ngón tay ả như có như không, miết nhẹ cánh hoa ấm nóng, một cử chỉ tuy nhẹ nhàng vậy mà lại khiến cho toàn thân Nam Sa run lên. Nàng vòng tay qua ôm cổ ả, ghì xuống trao hôn, môi lưỡi triền miên đưa đẩy ân tình, trút cạn tương tư vào trong từng nhịp thở.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!