Chương 27: (Vô Đề)

Gió lạnh buốt thấu xương, trong bóng tối, binh lính T Quốc đứng ở trên tường thành tuần tra. Ngọn đèn trên đó bị gió lớn lay động, binh lính xoay người lại he ccậu ngọn lửa.

Lúc này, một ánh sáng chói mắt ở ngoài thành sáng lên, binh lính còn chưa kịp phản ứng, bên tai ầm vang một tiếng, ngọn đèn treo ở trên tường thành lắc lư hai cái rồi rơi trên mặt đất, phần dầu bên trong rơi ra nhất thời bốc cháy thành một ngọn lửa.

Địch tới! Địch tới! Một số binh lính T Quốc phản ứng kịp, lớn tiếng hô to cho những người khác biết.

Cuộc chiến mở màn.

"Các huynh đệ, cùng lão tử xung trận, đánh chết những tên T Quốc này, để cho bọn họ biết ông nội ngươi là người như thế nào!" Trương phó quan rút cây thương bên hông ra hét lớn một tiếng, dẫn đầu mọi người vượt tường xông vào.

Ánh lửa tỏa ra khắp nơi, tiếng nổ mạnh vào ban đêm bên vang lên. Bên trong tường thành bách tính Z Quốc nghe tiếng lửa đạn bên ngoài, trong lòng âm thầm cầu nguyện.

Trong một gian phòng, tổ mẫu tuổi đã cao ôm cháu gái núp ở góc tường, trong phòng không có bất cứ ánh sáng nào, chỉ có bên ngoài cửa sổ thỉnh thoảng lóe lên một tia sáng, đó là thân thể nổ tung phát ra ánh lửa.

"Bà ơi, chúng ta sẽ giống như bọn Xuân Hoa bị giết chết sao?" Đứa cháu gái bé nhỏ ngẩng đầu hỏi.

Tổ mẫu ôm chặt lấy cô, nói:

"Sẽ không, quân sĩ Z Quốc là quân sĩ của chúng ta, chúng ta rất nhanh sẽ an toàn thôi."

Chiến đấu giằng co một đêm cho đến khi bão tuyết tiến đến, trận chiến đấu này mới kết thúc, binh lính T Quốc nhìn binh lính Z Quốc, hai chân run run, không có bất cứ sức chống cự nào đem vũ khí trong tay vứt bỏ.

"Chúng ta đầu hàng, đừng giết chúng ta!"

Mang theo khẩu âm quái dị, binh lính T Quốc mở miệng nói.

Cố gia đánh lui quân sĩ T Quốc, tin tức truyền đến, Lục Nghiên đang phân phó mấy người lấy đậu để nấu cháo —— ngày mai chính là ngày mồng tám tháng chạp, theo truyền thống phải nấu cháo mồng 8 tháng chạp.

Hạt kê, gạo trắng, gạo nếp, táo tàu, đậu đỏ và những nguyên liệu khác cho vào nồi hầm. Tục ngữ nói

"Ngũ vị điều hòa, trăm vị thơm". Trước khi nấu cháo, muốn mọi thứ hòa hợp phải xào sơ mọi thứ, sau đó cho gạo vào chảo rang lên rồi cho nước vào nấu, kế tiếp thêm các nguyên liệu khác theo thứ tự.

Nấu cháo nói thì đơn giản, nhưng muốn nấu ra một bát cháo mỹ vị cũng không đơn giản, đặc biệt là Lục Nghiên, muốn dùng một cái nồi lớn như vậy để nấu, càng không đơn giản. Nước nấu cháo cho nhiều thì cháo bị lỏng, ít thì bị đặc, muốn ước lượng cho vừa đủ phụ thuộc vào kinh nghiệm của người đầu bếp.

Các loại nguyên liệu được đặt vào một cái nồi lớn, phía dưới để lửa lớn. Lửa nổi lên, nước dùng bên trong từ từ sôi trào hừng hực, hương thơm của gạo cũng dần dần nhẹ nhàng bay ra.

"Chị chị! Tin tức tốt a. Cố Tứ Gia bọn họ đánh thắng quân sĩ T Quốc, đem người T Quốc đuổi ra khỏi tỉnh M, hiện tại tỉnh M là của chúng ta." Lục Thực từ ngoài chạy vào, trong tay nắm chặt một tờ báo chí, vô cùng kích động, chưa vào cửa đã nghe thấy âm thanh của cậu.

Lục Nghiên phân phó hạ nhân chú ý lửa rồi kêu Lục Thực đem tờ báo đến cho cô xem.

Trên tờ báo đen trắng, Lục Nghiên lần đầu tiên nhìn thấy một bức ảnh chụp chiếm cứ trang bìa. Đây chẳng qua là một cái bóng dáng màu đen, mặc quân trang màu đen, vai rộng eo thon, đôi chân rất dài rõ ràng rất giống những người khác nhưng trên người của anh có một loại khí chất băng lãnh độc đáo, giống như là kiếm sắc ra khỏi vỏ, tài năng bộc lộ, chỉ là một tấm ảnh chụp, tất cả mọi người có thể cảm nhận được áp lực từ trên người cậu truyền đến.

Đây chính là Cố Tứ Gia...

Lục Nghiên trong lòng dâng lên một cái ý nghĩ như vậy, tinh thần có chút lung lay.

Trên báo, phóng viên ca ngợi hết sức đối với quân sĩ Cố gia, nhất là vị Thiếu tướng Cố Tứ Gia, quả thực đem đối phương khen ngợi tới tận trời xanh chỉ thiếu chút nữa là nói anh chính là thần tiên! 

Lục Thực vẻ mặt phấn chấn nói:

"Thật sự là quá tốt. Ta xem người T Quốc còn có thể đắc ý như thế nào."

Ngày thứ hai ngày mồng tám tháng chạp, toàn bộ Thực Mãn Lâu không còn chỗ ngồi, tất cả đều là đến Thực Mãn Lâu uống cháo mồng 8 tháng chạp. Mấy ngày trước, Lục Nghiên đã nói ngày mồng tám tháng chạp này cháo sẽ do cô tự tay chế biến, một chén chỉ cần nửa lượng bạc.

Giá cả thực sự rất tốt so với một món ăn hai ba đồng đại dương, món này mới thật sự thực dụng a.

Không biết vì sao, tất cả mọi người đều mang cảm giác được lợi.

Cháo nấu một đêm, đậu bên trong đã được ninh nhừ cùng với gạo hoà quyện với nhau, màu sắc tinh xảo tới mức có thể nhìn thấy các loại vật liệu bên trong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!