Chương 18: (Vô Đề)

Cô trơ mắt nhìn một trăm đồng tiền bị Diêm ma vương kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa thon dài thả xuống quyển vở, kẹp chung với một đống phiếu.

"Này, cái đó..." Trong lòng cô sốt ruột, không nhịn được đặt tay lên cánh tay đang cầm tiền của anh, cũng không biết là nên kéo về hay nên làm gì mới tốt nữa.

Nhưng ngay khi ngón tay cô đặt lên tay anh, lực chú ý của cô lập tức dời từ tờ tiền về cánh tay cường tráng với từng khối cơ bắp ẩn sau tầng vải hơi mỏng kia, ự... cái loại cảm giác "vẻ đẹp của sức mạnh" này khiến cô cầm lòng không đậu nhéo chỗ đó hai cái.

Ông trời ơi! Cảm giác rất tuyệt! Thậm chí có thể cảm giác được lúc cô chạm đến cánh tay của anh nó đột nhiên căng lên, cứng rắn lại.

Ôn Hinh chỉ mới chạm chút da lông nhưng đã đoán được thể năng, độ dẻo dai cùng với sức bật cơ thể chắc chắn rất tốt...

Vì cô từng làm ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng kia nửa năm, còn cố ý học tập tay nghề mát xa với nhân viên mát xa chuyên nghiệp, cho nên, chỉ cần đụng một cái liền biết được đái khái thể chất, thể năng của người này, cùng với...

Làm cái nghề đó, thứ có thể dựa vào để kiếm tiền nuôi bản thân chính là thân thể, giống như thợ trang điểm chỉ cần liếc mắt một cái đã biết mặt của bạn là thuần thiên nhiên hay từng trải qua dao kéo, tam đình ngũ nhãn tỉ lệ như thế nào, chỗ nào sinh ra đã đẹp, chỗ nào khuyết. Nghề mát

-xa cũng vậy, tình hình thân thể, vị trí nào, huyệt vị nào khí huyết không thông, chỗ nào có tật, trong lòng họ biết rất rõ, với lại từng cơ thể đã được họ mát

-xa cũng được ngầm xếp loại, này là hàng tốt, kia tạm được, cái này không ổn...

Theo như lời nhân viên mát

-xa kia, cộng với chuyện hôm qua cô đã nhìn thấy cơ thể Diêm ma vương, cùng với khối cơ bắp rắn chắc, đàn hồi mà cô mới chạm vào lúc nãy, cô có thể xác định anh chính là người mà nhân viên mát

-xa kia nói, cái loại motor điện chạy bằng sức người một giây có thể thúc ba cú….

Hay là máy đóng cọc làm bằng thịt?

Tóm lại chính là rất mạnh! Cực kỳ mạnh!

Nghĩ tới đây, trên mặt Ôn Hinh nổi lên một mạt đỏ ửng rất đáng nghi, rút bàn tay đang đặt trên cánh tay anh về, nhưng đôi mắt sáng như sao vẫn không thành thật quét qua quét lại người anh, có thể chạm vào cơ thể hoàn mỹ như vậy, bắt cô mát

-xa miễn phí cũng được! Nuốt nước miếng.............

Diêm Trạch Dương ở trong quân đội nhiều năm, đã sớm dưỡng thành thói quen khi nói chuyện với người khác dù trong lòng có nổi sóng to gió lớn cỡ nào thì vẻ mặt phải luôn giữ được bình tĩnh, mày cũng không cau lại dù chỉ một chút. Dù cho trong trường hợp cô năm quả nữ ở cùng một phòng như hiện tại, Ôn Hinh có thể tự nhiên kéo đồng hồ của anh như vậy, tất nhiên anh không thể lộ ra bộ dạng mất tự nhiên hơn cô được, cô đẩy hai lần, sau đó anh cũng thuận thế thu tay về, kế tiếp cô thế mà lại trực tiếp đặt tay lên cánh tay anh.

Thời khắc mặt trong cánh tay cảm nhận được nhiệt độ ấm áp của cơ thể người chạm tới, cơ bắp lập tức căng cứng lại, cả người hơi đông cứng, nhưng Diêm ma đầu là ai, gặp chuyện không kinh hãi, biểu cảm không dao động tí nào, thậm chí nửa con mắt cũng không liếc Ôn Hinh lấy một lần.

Không ngờ rằng cô còn dám nhéo cơ của anh, nhéo hai cái xong thì thấy trên khuôn mặt kiều diễm của cô hiện lên thần sắc mơ màng, trong mắt long lanh đầy nước, sau đó cô sợ hãi chột dạ thu hồi tay, còn trộm giương mắt nhìn tới nhìn lui chỗ khó nói của anh nữa. Cô không biết là quân nhận vô cùng nhạy bén với anh mắt của người khác, anh đè ép cơn xao động lạ lùng trong lòng cùng xung động đến từ chỗ nào đó ở dưới bụng.

Vội vàng cầm lấy tiền và phiếu thu đưa cho cô: "Cầm, tôi có giữ nhiều phiếu cũng vô ích."

Ôn Hinh hơi ngại, nhưng lúc này không dám lộ ra vẻ ngượng ngùng một lần nữa, lỡ đâu anh thu tiền lại thì phải làm sao đây, vì thế đỏ mặt tỏ ra hào phóng nhận lấy: "Thôi được rồi, cám ơn Diêm đoàn trưởng ."

Trong tay cầm tờ tiền anh đưa, ngước mặt lên nở nụ cười tươi rói như đang nói anh là thần tài của cô, so với nụ cười công việc thường ngày của cô thì gương mặt tươi cười này của cô rất khác.

Tuy rằng người ái mộ Diêm Trạch Dương chiếm đa số, nhưng sự kiêu ngạo của anh là từ trong cốt tuỷ, trong mắt vị thiên chi kiều tử này, có rất nhiều người không lọt vào được. Hơn nữa với thân phận của anh, ở cái niên đại mà tư tưởng chưa mở ra này, không có bao nhiêu người dám tới trước mặt anh nói lời thổ lộ, càng không có ai dám động tay động chân với anh...

Anh ho nhẹ một tiếng, rất nhanh đã khôi phục biểu cảm lạnh lùng, nghiêm cẩn, hơi né tránh  sự tiếp cận của cô, ghé mắt nhìn nụ cười a dua của cô, lạnh lùng hỏi: "Lột xong quả phỉ chưa?"

Nụ cười trên môi Ôn Hinh lập tức cứng đơ, "Ha ha." Cô cười gượng mấy tiếng, "Sắp, sắp rồi.", sau đó đánh trống lảng sang chuyện khác: "Tối nay làm bánh nhân quả phỉ, chờ dì Hà về liền dọn cơm, ấy.... Nếu không thì tí nữa tôi mang một phần lên lầu cho anh nhé?"

Ngày hôm qua còn phun tào hắn phổ bãi đến đại, ăn cơm còn phải đưa tận giường, chớp mắt một cái đã thấy mình chủ động phục vụ cơm tận răng. Có tiền thì sai bảo quỷ ma cũng được, leo cái lầu thì tính cái gì?

Nhưng chuyện phát sinh ngày hôm qua, cô cũng không biết mình còn có thể lên nổi cái lầu kia hay không.

Diêm ma đầu hừ lạnh, hình như cũng nghĩ tới chuyện đó, cho cô nửa con mắt rồi xoay lưng bỏ đi.

Chậc! Này đại thiếu gia tính khí lớn như vậy, tính tình cũng không tốt! Suốt ngày yêu cầu chuyện này chuyện nọ, đã ngạo kiều lại khó ưa! Nếu không phải Ôn Hinh lăn lộn trong ngành dịch vụ đã lâu thì đúng là nhịn không nổi với loại người này mà, chỉ vì vừa nãy anh mới cho cô tiền thôi đấy, chứ ngày thường còn lâu cô mới xuống nước hầu hạ nhé.

Quăng cho anh ánh mắt xem thường, xoay người lập tức quan sát tờ tiền trong tay, cô chưa từng nhìn thấy tiền giấy của niên đại này. Cô cầm một tờ lên ngó, thứ Diêm ma vương đưa hình như là phiếu vải, loại phiếu con gái dùng nhiều nhất chính là phiếu vải, có thể đi mua vải vóc linh tinh, thật sự là quá tốt, cô thật sự chịu đựng quá đủ với cái loại quần áo vừa bần vừa xấu mà cô đang mặc trên người này rồi, bần đến độ khiến cô bây giờ không dám soi gương luôn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!