Chương 17: (Vô Đề)

28.

Phó Hoài c.h.ế. t đi, lão phu nhân như phát điên, gào thét một cách điên cuồng. Bà ta trước tiên ra lệnh cho người hủy hoại t.h. i t.h. ể của Thẩm Như, sau đó lại nguyền rủa ta là kẻ khắc phu.

"Vì sao người c.h.ế. t không phải là ngươi?! Con ta c.h.ế. t đi, phủ Quốc Công này sẽ ra sao?!"

Đúng vậy, Phó Hoài không có con nối dõi. Kiếp trước, ta đã không muốn làm thê tử của ai. Giờ đây Phó Hoài c.h.ế. t rồi, ta thành quả phụ nhưng trong lòng chỉ cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.

Ta giáng cho lão phu nhân một đòn chí mạng, "Lão phu nhân, Đức Phi đã c.h.ế. t rồi, Nhị Hoàng tử phản loạn thất bại, hiện giờ đang là tù nhân. Thậm chí tồi tệ hơn, Thẩm Như là công chúa Man Di, nàng ta đã sớm cấu kết với phu quân, thuyết phục hắn làm gián điệp."

Lão phu nhân ngã quỵ xuống đất, thân thể mềm nhũn như không còn sức sống. Bà ta mơ màng, nhưng ngay cả lúc này, bà ta vẫn nghĩ đến việc tự bảo vệ mình, lập tức mở to mắt nói: 

"Con dâu à, cha con và thái tử có quen biết, con hãy nhờ ông ấy nói giúp vài lời, xin Hoàng thượng tha cho cô nhi quả phụ chúng ta!"

Bỏ qua cho Phó gia ư? Nhưng ai sẽ cho mười vạn quân sĩ đã bị chôn sống kia một lời giải thích? Sinh mạng của họ, chẳng lẽ không đáng giá sao?

Ta không thèm để tâm đến lão phu nhân, ra lệnh cho người dọn dẹp phủ Quốc Công phủ rồi đi về phòng tắm. Ta ghét mùi máu, nó khiến ta không thể kiểm soát được mình và nghĩ đến những chuyện xấu xa.

Thái tử đang bận rộn dọn dẹp đống hỗn độn trong cung, tạm thời chưa xử lý chuyện ở phủ Quốc Công. Hắn lên ngôi ngay lập tức, trở thành Tân Đế.

Ngày hôm sau, em chồng của ta loạng choạng chạy về. Nàng ta ngã sụp xuống chân ta, vẻ mặt thảm hại, "Tẩu tẩu cứu muội! Tẩu tẩu cứu muội với! Muội… muội sai rồi, muội không dám nữa! Tẩu tẩu làm mọi thứ đều là vì muội, muội không nên có mắt như mù!"

Em chồng như phát điên, nhận ta là a tỷ.

Chu gia bại hoại cũng đuổi theo tới đây, hắn nhìn ta với ánh mắt tham lam, lộ rõ vẻ dâm tà, "Ồ, tẩu tẩu mới mất phu quân mà vẫn không thấy tiều tụy, ngược lại càng thêm xinh đẹp. Sau này… chi bằng để muội phu như ta chăm sóc tẩu tẩu?"

Phủ Quốc Công đã sụp đổ, ngay cả một con kiến cũng dám đến cửa thách thức.

Nhưng…

Phủ Quốc Công sụp đổ, có liên quan gì đến Sở Sắt ta? Ta rút trường kiếm từ tay hộ viện, trực tiếp đ.â. m xuyên qua người công tử Chu gia.  Em chồng hoảng sợ hét lên một tiếng. Có lẽ nàng ta đã bị đánh đến mức tổn thương nghiêm trọng, đứa bé trong bụng cũng không còn, nàng ta gần như sụp đổ hoàn toàn.

"Chỉ có tẩu tẩu mới cứu được muội, tẩu tẩu thật tốt! Tẩu tẩu thật tốt..."

A tỷ ở kiếp trước quả thật là tẩu tẩu tốt của nàng ta. Nhưng ta thì không phải, ta là kẻ thù không đội trời chung.

Ta thu kiếm lại, khinh thường nói: "Không phải… Ta chỉ không thể chịu đựng được những kẻ vũ phu, đặc biệt là khi chúng ra tay với nữ tử. Còn ngươi, nếu đã muốn quay lại Phó gia thì hãy nhận lấy tội lỗi mà Phó gia phải gánh chịu."

29.

Dường như em chồng cũng đã trọng sinh. Nhưng người ngoài chỉ nghĩ nàng điên rồi.

Nàng lảm nhảm không ngừng: "Tẩu tẩu thật sự thật lòng muốn tốt cho ta. Ta vốn phải gả vào nhà cao quý... Ta, ta... không thể gả vào nhà họ Chu. Sao lần này tẩu tẩu không ngăn ta phạm sai lầm?"

Em chồng ôm lấy chân ta, thở dài cầu xin: "Tẩu tẩu, nhất định có cách để ta làm lại từ đầu, tẩu giúp ta thay đổi vận mệnh, ta muốn sống như kiếp trước, phải có vận may như kiếp trước!"

Ta nhìn xuống nàng, một cước đá nàng ra xa. Vận may kiếp trước của nàng là do nàng ta tranh của a tỷ mà có được, nhưng sau đó nàng ta đã làm gì?!

Ta nắm quyền trong phủ Quốc Công, ra lệnh nhốt lão phu nhân và tiểu em chồng lại. Sau đó, ta mang t.h. i t.h. ể của Phó Hoài và bằng chứng hắn thông đồng với kẻ thù phản quốc, tất cả đều trình lên Tân Đế.

Mọi người đều nghĩ ta sẽ c.h.ế. t chắc, dù sao ta cũng là thê tử của Phó Hoài. Nhưng ít ai biết, ta và Tân Đế đã sớm kết thành đồng minh.

Tân đế không ngừng khen ngợi ta: "Sở Nhị, nhờ có ngươi cung cấp tin tức, ta không chỉ thuận lợi lên ngôi mà còn bắt được hết bọn gián điệp Man Di trong thành. Ngươi là công thần của ta, ngươi muốn được thưởng gì?"

Nói xong, ánh mắt hắn sáng ngời, lại thêm một câu: "Bất kể yêu cầu gì, ta đều có thể đồng ý. Khi trẫm còn ở Đông Cung, ngoài Thái tử phi ra thì không còn ai khác."

À...

Hắn định đưa ta vào hậu cung sao? Ta suýt nữa bật cười thành tiếng. Đây là phần thưởng mà hắn muốn trao cho ta sao? Dường như, bất kể nam nhân nào cũng đều tự tin cho rằng nữ nhân cần cái gọi là tình yêu nông cạn mà họ ban tặng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!