Chương 16: (Vô Đề)

Con d.a. o găm này làm sao có thể tự bảo vệ bản thân? Chẳng phải là chỉ có thể tự kết liễu hay sao?

Ta làm bộ cảm động,

"Phu quân, ta đã hiểu rồi, chàng đi lo việc của mình đi."

Phó Hoài thật sự dẫn người rời khỏi phủ Quốc Công. Bên ngoài phủ cũng thật sự có hơn trăm gã thị vệ. Cả phủ Quốc Công bị bao vây chặt chẽ.

Bên ngoài thành đã thực sự thay đổi.

Thi thoảng có tiếng c.h.é. m g.i.ế. c cùng kêu gào vọng lại từ xa. Ban đêm, trên không trung thỉnh thoảng có ánh lửa bùng lên không rõ là nơi nào đang cháy.

Lão phu nhân hoảng sợ đến mức không biết làm sao, nhưng lại đưa ra một ý kiến ngớ ngẩn,

"Con dâu à, con có thể đi một chuyến đến nhà họ Chu không? Em chồng con đã lâu không có tin tức gì."

Ta không thể nhịn cười, bỏ xuống hết lớp mặt nạ,

"Lão phu nhân, ngoài kia hỗn loạn chiến tranh, ta là một mỹ nhân như vậy, e rằng không tiện ra ngoài. Nếu người thật sự lo lắng cho em chồng thì có thể tự mình ngồi xe ngựa đi đến nhà họ Chu một chuyến."

Lão phu nhân bị nghẹn lời, sắc mặt bà ta lúc xanh lúc trắng, nhưng chẳng thể làm gì ta, Ngươi...!

Mấy ngày sau, Kinh thành rốt cuộc bị phá. Thuý Nương nhận được bồ câu đưa thư từ mật thám.

"Phu nhân, sau khi cung đình xảy ra biến cố, các tướng sĩ canh thành đều được điều động về cung, lúc này cổng thành đã mở toang, rất nhiều giặc cỏ ùn ùn kéo vào thành, đốt phá cướp bóc."

"Nhưng kỳ thực những tên giặc cỏ này là người Man Di giả trang, chúng cố tình lợi dụng cơ hội này để lẻn vào cung đục nước béo cò."

"Thêm nữa... Thẩm di nương lại chính là công chúa Man Di."

Hoá ra là vậy!

Vậy thì mọi chuyện đã được sáng tỏ.

26.

Khi Thẩm Như dẫn theo người quay về phủ Quốc Công, ta cũng đã thay xong y phục chiến đấu. Lần này đối mặt trực diện, Thẩm Như chẳng hề che giấu sự kiêu ngạo của mình. Nàng ta lại một lần nữa cho rằng thắng lợi đã nằm trong tay.

Những kẻ đi cùng nàng ta đều gọi nàng ta là Công Chúa Điện Hạ, khiến lão phu nhân không khỏi run rẩy. Ngay cả lão phu nhân cũng hiểu rằng, việc giấu giếm một công chúa Man Di chính là tội diệt môn.

"Chắc chắn là ngươi đã mê hoặc con ta trước! Con ta tuyệt đối không thể nào biết được thân phận của ngươi! Ngươi đừng có làm nhơ nhuốc phủ Quốc Công!"

Thẩm Như nhướng mày,

"Lão phu nhân, lời ngài nói sai rồi, ta chính là ân nhân cứu mạng của Phó Hoài. Nếu không có ta, Phó Hoài không chỉ không có cơ hội lập công mà ngay cả sống sót trở về cũng không thể!"

Nghe xong, ta nhắm mắt lại, dùng lời lẽ khéo léo dẫn dắt Thẩm Như, "Vậy năm năm trước khi Phó Hoài bị bắt, chẳng phải là hắn đã không tự mình thoát ra khỏi doanh trại địch mà là đã thương thảo điều kiện với Man Di?

Chính Phó Hoài đã hại mười vạn binh lính bị phục kích, chịu c.h.ế. t chôn vùi. Phó Hoài đã sớm thông đồng với địch phản quốc.

Những công lao quân sự của hắn chỉ là một màn kịch hợp tác giữa hắn và Man Di, chỉ để hắn trở lại Kinh Thành, tiếp tục bán mạng cho Man Di.

"Ta nhìn chằm chằm vào sắc mặt Thẩm Như. Trên mặt nàng ta không hề có biểu lộ gì. Có nghĩa là ta đã đoán đúng rồi. Mối quan hệ giữa Phó Hoài và Thẩm Như, tuyệt không đơn thuần chỉ là tình yêu nam nữ. Lão phu nhân đã hoàn toàn biến sắc. Thẩm Như cười lớn một cách kiêu ngạo,"Sở Sắt, ngươi ngoài cái mặt này ra, còn có gì so được với ta? Ta mới chính là đại nữ tử thực sự.

"Nghe vậy, ta khó mà nhịn được bật cười,"Ồ?

Thật vậy sao? Ta chẳng hay biết đại nữ tử lại vì một nam nhân mà sống c.h.ế. t như thế.Thẩm Như,Ngươi... c.h.ế. t đến nơi rồi mà còn mạnh miệng.

"Ngay lập tức, bên cạnh ta xuất hiện hàng chục cao thủ. Thẩm Như ngẩn người một lát rồi nhanh chóng hiểu ra, tức giận quát,"Thì ra ngươi đã có sự chuẩn bị từ lâu! Ta biết ngay, ngươi chẳng đơn giản như bề ngoài!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!