Chương 15: (Vô Đề)

Thái tử tự tay rót trà cho ta, thử hỏi:

"Sở Nhị, ngươi hận Phó Hoài sao?"

Rõ ràng ta đang giúp Thái tử làm suy yếu phủ Quốc Công.

Ta khẽ mỉm cười,

"Cũng không đến mức hận, chỉ là có vài ân oán chưa được giải quyết. Một Phó Hoài thì đâu đáng để nhắc tới."

Thái tử đột nhiên nắm lấy tay ta, yết hầu hắn khẽ chuyển động, trong phòng thoang thoảng hương trà, bầu không khí lập tức trở nên mờ ám, 

"Khi cô làm nên nghiệp lớn, ngươi có bằng lòng đứng bên cạnh cô, cùng cô hưởng vinh hoa phú quý không?"

Ta cũng nắm lại tay, nhẹ nhàng vuốt mu bàn tay hắn. Thái tử hơi ngẩn người, sắc mặt thoáng đỏ.

Ta lại rút tay ra,

"Chúng ta nói sau đi."

Miệng đàn ông chỉ có lúc này mới là chân thành. Mấy tháng sau, vài năm sau… sẽ dệt nên một câu chuyện khác.

Thái tử còn muốn nói gì đó nhưng ta nhẹ nhàng thúc giục,

"Điện hạ, hôm nay có một con chuột theo sau, chắc sẽ đến tìm ta ngay thôi, điện hạ vẫn nên đi trước đi."

Thái tử hiểu ý, luyến tiếc rời đi.

Ngay sau đó, Thẩm Như dẫn theo Phó Hoài xông vào phòng trà.

Thẩm Như đã chịu đựng ta đến mức cực điểm, nàng ta cho rằng đã bắt được cơ hội, tất nhiên không thể chờ lâu, liền quát lớn: 

"Đồ tiện nhân! Ngươi dám hẹn hò với tình lang, lần này xem ngươi còn gì để chối cãi?!" 

Sắc mặt Phó Hoài nghiêm túc liếc nhìn ta, lại đảo mắt một vòng quanh phòng trà.

"Phu nhân, rốt cuộc là chuyện gì vậy?"

Trước khi hắn bước vào đây, có lẽ đã tin những lời của Thẩm Như, nếu không sao lại tức giận mà vội vàng đến vậy?

Chà, con ch. ó này quả thật nuôi dưỡng không được rồi.

24.

Thẩm Như thấy trong phòng không có ai liền bắt đầu tìm kiếm, giống như hận không thể lập tức biến ra một tình lang. Ta ngẩn ngơ, từ trong tay áo rút ra một mảnh giấy nhỏ, trên đó là chữ viết của Phó Hoài.

Tất nhiên, chữ viết đó là do ta tự sao chép lại.

Ta hỏi:

"Chàng không phải mời ta đến đây uống trà sao? Chàng xem, còn đặc biệt viết thư cho ta nữa."

Phó Hoài biến sắc ngay lập tức,

"Phu nhân, đây đúng là chữ của ta, nhưng không phải ta tự tay viết. Phu nhân, nàng đã trúng kế rồi."

Ta há hốc miệng, một tay che miệng,

"Không ngờ trước đây có một nam nhân mặc áo xanh cứ khăng khăng muốn gặp ta, may là đã bị ta đuổi đi rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!