Một khi bị chỉ trích, phản ứng đầu tiên của con người là biện hộ, hoặc tự chứng minh mình đúng.
Tiêu Dực là kẻ ích kỷ, đương nhiên sẽ đứng trên lập trường của bản thân để nhìn vấn đề:
"Đủ rồi! Nếu không phải nàng ép ta, ta sao lại phải nạp thiếp? Đường Cẩm Sắc, ta đã đối xử với nàng đủ tốt rồi! Nàng với những năm nhân ngoài kia mờ ám bất chính, nàng từng nghĩ cho cảm nhận của ta chưa?!"
Ta nằm trong lòng Tiêu Dực, cố ý không kéo áo lại.
Da thịt mềm mại chạm vào lồng n.g.ự. c rắn chắc, ám muội vô cùng.
Đường Cẩm Sắc không còn lý trí nữa: "Biết thế này, ta đã không gả cho chàng! Ta đúng là mù mắt!"
Tiêu Dực không chịu kém: "Nàng tưởng chỉ có mình ngươi hối hận sao?!"
Đường Cẩm Sắc giận đến run người, "Chàng… chàng có ý gì? Tiêu Dực, ta cho chàng cơ hội cuối cùng! Nếu chàng lập tức bán tiện nhân kia đi, ta còn có thể suy nghĩ chuyện tha thứ!"
Nực cười thay.
Ta là dân thường, nàng ta dựa vào đâu mà bán ta?!
Ta giả vờ sợ hãi, thân người run rẩy: níu chặt áo Tiêu Dực: "Thế tử gia, thiếp tự đi là được, các người đừng cãi nhau nữa."
Tiêu Dực lại càng ôm ta chặt hơn: "Anh Nương, nàng là người của ta, nàng không đi đâu hết."
Ta mỉm cười với Đường Cẩm Sắc, như đang tuyên bố chiến thắng.
12
Đường Cẩm Sắc gào lên một tiếng tại chỗ, sau đó xách váy quay người bỏ đi.
Nàng ta quen được người người nâng niu như sao vây quanh trăng, chưa từng chịu ấm ức thế này, cho nên mới sụp đổ. O Mai d.a. o muoi
Thật tốt!
Bà tử cũng theo ra ngoài.
Tiêu Dực cẩn thận xem xét thân thể ta, chỉ lo lắng cho sự an nguy của ta, dường như chẳng mấy để tâm đến Đường Cẩm Sắc.
Dù sao thì...
Giờ ta là tình mới.
Ta kéo áo chỉnh tề lại, Tiêu Dực dịu giọng an ủi:
"Đừng sợ, có ta ở đây rồi. Chờ làm xong lễ nạp thiếp, dù nàng ấy là chính thê, cũng không thể tùy tiện làm gì nàng được."
Thật sao?
Ta không tin.
Tiêu Dực có thể vô tình với người trong lòng, thì sớm muộn gì cũng sẽ vô tình với ta.
Kiếp trước, Tiêu Dực cũng chẳng vô tội gì!
Hắn với Đường Cẩm Sắc vốn là cùng một giuộc.
Nửa tháng sau, phủ An Vương long trọng tổ chức lễ nạp thiếp. Ăn Vương phi phủ đã từ lâu ăn chay niệm Phật, chẳng quan tâm chuyện hậu viện. Mà dưới gối An Vương chỉ có một mình Tiêu Dực là con, vì vậy, việc hắn nạp thiếp được phủ hết lòng ủng hộ.
Đường Cẩm Sắc vào phủ gần hai năm mà bụng vẫn không có động tĩnh. Dù thân phận ta thấp kém, nhưng An Vương vẫn mong ta sớm sinh con đẻ cái nối dõi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!