Còn ta, trong chớp mắt liền giả vờ hoảng sợ, rút vào trong lòng hắn.
Hai chúng ta sát lại gần nhau, ngay trước mặt Đường Cẩm Sắc, ta cố tình để lộ vóc dáng mềm mại quyến rũ, rồi run rẩy trong lòng Tiêu Dực, nói nhỏ:
"Thế tử phi, tất cả đều là lỗi của ta, không liên quan gì đến Thế tử cả. Nếu muốn trách, thì hãy trách ta."
Ta chủ động nhận hết lỗi về mình.
Thế là khiến cho Tiêu Dực trông như một kẻ yếu đuối không dám gánh trách nhiệm.
Hắn sao có thể để một nữ tử chịu trận thay mình? Quả nhiên lập tức phản bác, quay sang Đường Cẩm Sắc nói:
"Không liên quan đến nàng ấy. Nàng cả ngày phô trương ra ngoài, đi chơi, gặp mặt nam nhân lạ. Ta vì sao lại không thể lén lút vụng trộm một chút?"
Đường Cẩm Sắc tức đến cực độ, gương mặt vốn được trang điểm tinh xảo giờ lộ rõ nét vặn vẹo dữ tợn.
Nàng giơ tay lên định tát ta.
Ta cố tình để ăn cái tát đó, rồi kêu lên một tiếng, lại càng rúc vào người Tiêu Dực: "A… "
Tiêu Dực cũng nổi giận: "Đường Cẩm Sắc! Đủ rồi đấy!"
Đường Cẩm Sắc định lao đến kéo ta.
Ta bị nàng nắm lấy tay, nàng vặn mạnh, như muốn bẻ gãy cả cánh tay ta.
Làn da trắng nõn nhanh chóng đỏ bừng, sưng lên.
Còn ta thì chỉ đỏ mắt, đáng thương nhìn Tiêu Dực: "Thế tử, thế tử phi đã quay về rồi, hai người nên nói chuyện cho đàng hoàng. Vì ta mà bất hòa thì không đáng chút nào."
Tiêu Dực gạt tay Đường Cẩm Sắc ra, rồi mới đứng dậy.
Sau khi rời giường, theo bản năng hắn lại đưa tay về phía ta, định đỡ ta đứng lên.
Đường Cẩm Sắc lại muốn đánh ta lần nữa, nhưng lần này bị Tiêu Dực nắm chặt cổ tay: "Ta sẽ cho nàng ấy rời khỏi đây ngay. Nàng còn chưa hài lòng sao? Nàng có biết người mình nồng nặc mùi rượu không? Có nữ nhân đã thành thân nào lại sống như vậy?!"
Đường Cẩm Sắc vừa mới từ chỗ mấy người huynh đệ thân thiết uống rượu về.
Tính cách nàng thẳng thắn, có phần lập dị, năm xưa chính vì vậy mà Tiêu Dực bị thu hút. O Mai d.a. o muoi
Nhưng sau khi thành thân, hắn lại không chịu nổi sự tùy tiện của nàng.
Lần này, Đường Cẩm Sắc quả thật có phần sai, cuối cùng cũng im lặng.
Nàng chỉ vào ta, nói: "Đưa con hồ ly tinh này đi! Đưa nó đến kỹ viện! Ta muốn nó thân tàn danh bại!"
Ta co người, mắt ầng ậng nước nhìn Tiêu Dực.
Tiêu Dực nhíu chặt mày, như đã bắt đầu mất kiên nhẫn, ôm vai Đường Cẩm Sắc:
"Vậy thì xem biểu hiện của nàng thế nào. Nàng ngoan ngoãn làm thế tử phi của ta, sinh con đẻ cái cho ta, ta sẽ đuổi nàng ấy ra khỏi phủ. Nhưng nếu nàng vẫn cứ càn quấy như vậy… ta sẽ nạp nàng ấy làm thiếp."
Nói những lời này, Tiêu Dực không quên liếc nhìn ta mấy lần.
Đường Cẩm Sắc bị nắm được điểm yếu, cuối cùng cũng không gào thét nữa.
Ta bị mấy bà tử đưa về phòng khách.
Đêm xuống, ta soi gương, đặc biệt chăm chú nhìn những vết đỏ loang lổ trên vai, nhìn đi nhìn lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!