Một giây sau, người đàn ông lại một lần nữa nắm lấy bả vai đối phương, con ngươi âm lãnh vô cảm khóa chặt trên mặt 'người phụ nữ', gã xách đối phương lên, mở cửa ra, đem người một phen ném ra ngoài.
Tống Ngôn Trần giật mình, vẻ mặt luống cuống đứng trước cửa, mi mắt màu nâu nhạt không ngừng lóe lên, nỗi sợ hãi vẫn chưa tiêu tán.
Vừa rồi...
Là, ... Là sắc quỷ kia đã giúp mình?
Nghe thấy ngoài cửa vang lên một trận tiếng bước chân vội vàng, thanh âm càng ngày càng xa,...'người phụ nữ' kia đã rời đi.
Trong nháy mắt, Tống Ngôn Trần bất ngờ mất hết sức lực, hai chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, cả người bắt đầu không kiểm soát được mà run lẩy bẩy.
Cùng lúc đó, chiếc điện thoại di động của Tống Ngôn Trần lại nhận được một tin nhắn xa lạ, phát ra một tiếng đinh nhỏ nhẹ.
Tống Ngôn Trần đầu tiên ngỡ ngàng, sau đó vội vàng quay đầu nhìn về phía giường, rồi bối rối đứng dậy, đi tìm điện thoại di động của mình.
Màn hình sáng.
[Người lạ: Đi đến cạnh cửa sổ và nhìn vào con đường phía xa, tôi đã chuẩn bị cho bạn một bất ngờ.]
***
- Tài xế, đi đến Thiên Lệ!
'Người phụ nữ' thở hổn hển, cố chặn một chiếc taxi trống, ánh mắt hắn còn mang theo nét hoảng sợ cùng sợ hãi không thể xua tan.
Tài xế taxi đội một chiếc mũ, chỉ để lộ một nửa cái cằm nhợt nhạt.
Ngay lúc 'người phụ nữ' ngồi lên xe, cằm tài xế nhẹ nhàng nâng lên, ánh mắt lướt qua phía sau một cái, rồi đột nhiên thu hồi ánh mắt lại.
Xe chậm rãi khởi hành, 'người phụ nữ' ngồi trong xe với vẻ mặt lo lắng, thỉnh thoảng sẽ quay đầu nhìn về phía sau, nét mặt như thấy quỷ.
Rít -----
Nhiệt độ trong xe cực thấp, 'người phụ nữ' bất ngờ run cả người lên, toàn thân rùng mình nổi cả da gà.
Cũng chính vào lúc này, hắn mới mơ hồ phát hiện ra, sắc trời ngoài cửa sổ đã ảm đạm đi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, ngay cả con đường bên ngoài cửa sổ cũng bắt đầu trở nên trống rỗng. Ven đường lớn như vậy nhưng chỉ có duy nhất một chiếc taxi hắn đang ngồi.
Biểu cảm của 'người phụ nữ' khẽ biến đổi, hắn liền cảnh giác nhìn tên tài xế, nhìn quanh bốn phía, một loại hàn ý vô danh theo ống quần của hắn chậm rãi di chuyển lên, bao trùm toàn thân hắn.
Nhận thấy có gì đó không đúng, hắn vội vàng nhấn nút mở cửa sổ phía sau của taxi, muốn hạ cứu xe xuống.
Nhưng quỷ dị chính là, dù hắn có gắt gao ấn mạnh như thế nào, đều không hề phản ứng.
Sắc mặt 'người phụ nữ' nhất thời trở nên không được tự nhiên, phía sau cũng theo đó chảy ra một mảnh mồ hôi.
-Tài xế, dừng xe lại!
'Người phụ nữ' hét lên.
Khóe miệng tài xế khẽ nhếch, tốc độ xe không những không dừng lại, mà còn đạp mạnh chân ga, bắt đầu điên cuồng tăng tốc, đánh mạnh vô lăng, xa xa muốn đụng vào bồn hoa bên cạnh.
Cho dù là 'người phụ nữ' nhận ra khá muộn màng, nhưng vào thời điểm này, rốt cuộc hắn cũng ý thức được gì đó, mạnh mẽ đứng dậy muốn nắm lấy tay tài xế, với ý định điều chỉnh lại phương hướng, hô hấp hắn dồn dập rống lên,
"Ông bị điên rồi hả! Ông biết mình đang làm cái gì không?"
Tài xế từ từ ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt xanh mét, đầy máu, hướng về phía hắn lộ ra một nụ cười khiêu khích mà lại âm trầm đáng sợ.
Trái tim 'người phụ nữ' run lên, cả người chấn động, một giây sau, tài xế liền mở miệng ra, từ trong miệng phun ra một con cá đen to, nện vào tay hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!