Chương 2: (Vô Đề)

Ta cười nhạt nói:

"Nhị muội à, hôn sự của ta với nhà họ Thẩm không thể hủy, đời này xem như an bài như thế. Chỉ mong nhị muội toại nguyện, thuận lợi gả vào Đông Cung."

Đời trước, nhị muội đúng là trở thành trắc phi của thái tử, nhưng nàng ta c.h.ế. t trong loạn cung, bị cấm vệ quân đào ngũ làm nhục đến c.h.ế.t.

Bấy nhiêu năm qua, kế mẫu và nhị muội chưa từng ngừng bày trò hãm hại ta.

Lần này, Thẩm Phó Ngôn đem lòng yêu một cô nương bán đậu phụ, người vui sướng nhất chẳng phải ai khác ngoài hai mâũ tử họ.

Cho nên, ta cũng tôn trọng vận mệnh của họ, tuyệt không chen chân.

Thấy ta biết điều như vậy, kế mẫu và nhị muội ngược lại chẳng biết phải châm chọc kiểu gì cho phải.

Khi đến Thẩm phủ, không ít người nhìn ta với ánh mắt thương hại, châm chọc, và mong chờ chuyện hay ho.

Chỉ vì, cô nương bán đậu phụ kia hôm nay cũng tới dự yến.

Ta còn chưa kịp làm gì, thì Thẩm Phó Ngôn đã tìm đến ta trước.

Hắn dáng dấp bảnh bao, diện mạo tuấn tú, đúng là khiến người ta động lòng, đời trước ta cũng từng đau lòng vài hôm. Nhưng hiện tại, vừa trông thấy hắn, ta chỉ cảm thấy dạ dày cuộn lên buồn nôn.

Thẩm Phó Ngôn thẳng thừng:

"Sở Cẩm, Tiểu Mãn là do ta mời đến, nàng ấy không có ác ý gì, chỉ muốn chúc thọ tổ mẫu, ngươi đừng gây khó dễ cho nàng ấy!"

Buồn cười thật.

O Mai d.a. o muoi

Ta có nói gì đâu chứ.

Ta không nhịn được nữa, lập tức nôn khan:

"Ọe! Sắc mặt Thẩm Phó Ngôn sầm xuống:"Sở Cẩm, ý ngươi là gì?

"Ta lùi lại một bước, như thể đang nhìn một con ruồi bẩn thỉu nào đó, lạnh nhạt nói:"Thẩm thế tử, ngươi mời ai đến là tự do của ngươi. Ta không hứng thú, cũng không hỏi tới, chẳng liên quan gì đến ta.

"Ngay trước mặt bao người, ta thản nhiên buông lời:"Đáng tiếc, nhà họ Thẩm chỉ có mỗi ngươi là nam tử phù hợp tuổi. Nếu không, ta có cưới ai cũng chẳng chọn ngươi. Đồ đã bị người khác động vào, ta xưa nay chẳng thèm ngó.

Loại nam nhân như ngươi, đúng là rất xứng đôi với cô nương bán đậu phụ kia.

"Sắc mặt Thẩm Phó Ngôn tái xanh:"Ngươi… "

3

Ta cố ý chọc giận Thẩm Phó Ngôn, để hắn, như kiếp trước, giở trò với trà của ta.

Hắn thân là thế tử nhà họ Thẩm, vẫn luôn cho rằng mình là miếng bánh thơm ai cũng thèm muốn.

Nhưng thực chất, nhà họ Thẩm từ lâu đã mục nát thối rữa, chỉ còn Thẩm Lâm Xuyên – kẻ sát thần kia – là đang chống đỡ cả gia tộc.

Hôm nay là cơ hội tuyệt vời.

Thẩm Lâm Xuyên tuyệt đối sẽ không tin một nữ tử chủ động dâng đến cửa, nhưng nếu… ta là bị hãm hại thì sao?

Khi ấy, tính chất sẽ khác hoàn toàn.

Thẩm Phó Ngôn bị mất mặt, trước ánh mắt xoi mói của mọi người, hắn cũng không dám lên tiếng. O Mai d.a. o muoi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!