Chương 14: (Vô Đề)

Ta không bảo ông ta đứng dậy, mà nhìn thẳng vào mắt ông ta, từng chữ rõ ràng rành rọt:

"Muốn cầu xin bổn cung? Nhưng... bổn cung chờ đợi ngày này đã lâu rồi. Bổn cung sẽ để hoàng thượng diệt sạch Sở gia! Bổn cung đã sai người dời mộ mẫu thân khỏi phần mộ tổ tiên nhà họ Sở, từ nay về sau, hai người các ngươi không còn là phu thê nữa.

Sau khi ông c.h.ế.t, đừng hòng quấy rầy sự thanh tịnh của mẫu thân!

"Ngoại tổ mẫu cùng họ hàng bên mẫu thân sống ở Giang Nam xa xôi. Năm xưa bị phụ thân ta chèn ép quá nặng, đến giờ vẫn chưa thể gượng dậy nổi. Phụ thân ta run rẩy chỉ tay vào ta, tràn đầy khiếp sợ:"Ngươi... ngươi... ý gì đây? Ta là phụ thân ngươi đấy!

"Ta cười nhạt châm biếm:"Chỉ sinh không dưỡng, thì tính là phụ thân gì chứ?! Bổn cung chưa từng dùng đến một đồng tiền nào của Sở gia, bao năm nay đều nhờ vào hồi môn mẫu thân để sống.

Họ Sở kia, đừng tưởng bổn cung không biết chuyện năm xưa, ông phải đền mạng cho mẫu thân ta!

"Phụ thân ta bị lôi đi. Mặc Họa nhổ nước bọt về phía ông ta một cái, rồi khéo miệng nói:"Nương nương và hoàng thượng thật là trời sinh một đôi!Ta tò mò hỏi:Sao ngươi lại nói vậy?Mặc Họa đáp:Vì nương nương và hoàng thượng đều... g.i.ế. c phụ thân mà!Ta:......"

Ừm, nói thế… cũng không sai.

Sở gia sụp đổ, phụ thân ta bị xử trảm, những người còn lại bị lưu đày ba ngàn dặm, ba đời không được quay về kinh thành.

O mai d.a. o muoi

Thẩm Lâm Xuyên đón ngoại tổ mẫu cùng gia quyến bên ngoại trở về kinh, cho ta gặp lại vài thân nhân ruột thịt còn sót lại.

Đầu xuân năm sau, ta mang thai.

Hiếm hoi lắm, Thẩm Lâm Xuyên mới nở nụ cười thật sự, lúc hắn cười nhẹ, khóe môi còn hiện hai lúm đồng tiền nhỏ xinh.

Thật ra, người này mang một gương mặt họa quốc ương dân, chỉ là ngày thường hắn quá nghiêm nghị lạnh lùng, khiến người ta dễ quên mất dung mạo của hắn.

Hôm ấy, Thẩm Lâm Xuyên thấy ta đang lựa chọn các tiểu thư quý tộc, sắc mặt liền u ám:

"A Cẩm, nàng làm vậy là sao?"

Ta giả ngây hỏi lại:

"Hoàng thượng, sao vậy?"

Các đại thần trong triều sao có thể dễ dàng từ bỏ chuyện khuyên hoàng thượng nạp thiếp?

Nếu ta đứng ra phản đối công khai, sợ rằng sẽ bị người ta chê cười.

Cho nên ta giả vờ rộng lượng, để Thẩm Lâm Xuyên tự mình đối mặt với áp lực bốn bề.

Thẩm Lâm Xuyên hất hết các bản tấu ghi tên quý nữ ra, nắm lấy vai ta:

"A Cẩm, nàng muốn thay ta nạp phi?"

Ta gật đầu:

"Hoàng đế tam cung lục viện, chẳng phải là lẽ thường sao?"

Như thể đ.ấ. m vào bông, Thẩm Lâm Xuyên tức đến mức không nhịn được nữa, cúi đầu hôn ta. O mai d.a. o muoi

Nụ hôn vừa gấp gáp vừa mạnh bạo, như muốn trừng phạt.

Mặc Họa vội quay mặt đi:

"Sao đến mức này rồi chứ..."

Khi hắn buông ta ra, liền nghiêm mặt chất vấn:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!