Chương 12: (Vô Đề)

Trước khi đ.â. m xuyên người nàng ta, ta nghiêng đầu, kề tai nàng ta, dùng giọng chỉ hai người mới nghe được, nói:

"Ta đúng là đã báo thù ngươi. Nhưng... ngươi cũng chỉ là một đoạn nhạc đệm mà thôi. Ta sẽ không để bất cứ kẻ nào phá hỏng đại nghiệp của ta. Chỉ dựa vào ngươi, mà cũng đòi làm đối thủ của ta? Nghĩ nhiều quá rồi."

Ta đích thân g.i.ế. c c.h.ế. t Đỗ Tiểu Mãn.

Cũng coi như đã kết thúc ân oán của kiếp trước.

Khi Thẩm Lâm Xuyên quay về, Mặc Họa rất tự giác thay ta giải thích:

"Chủ tử, nữ nhân họ Đỗ phát điên, làm bị thương thế tử, còn định tổn hại phu nhân. May mà phu nhân dũng cảm, đã phản sát lại!"

Thẩm Lâm Xuyên nhíu mày, từ trên xuống dưới đánh giá ta, thấy ta không sứt mẻ gì, liền ôm ta vào lòng, bàn tay áp lên đỉnh đầu ta, như thể vẫn còn chút sợ hãi chưa tan:

"A Cẩm làm rất tốt. Sau này nếu gặp chuyện như thế nữa, nàng cũng phải g.i.ế. c lại. Bất kể là ai."

20

Đại phòng sai người đưa t.h. i t.h. ể của Đỗ Tiểu Mãn đến bãi tha ma.

Bên ngoài thì tuyên bố rằng Đỗ bình thê c.h.ế. t bất đắc kỳ tử.

Thẩm Phó Ngôn thì vẫn hôn mê bất tỉnh.

Đại phu nhân tìm đến ta, bà ta biết trong tay ta có sâm rừng trăm năm tuổi.

Đây là thuốc cứu mạng mà ngoại tổ phụ năm xưa để lại cho mẫu thân ta.

Đại phu nhân quỳ gối trước mặt ta, khúm núm cầu xin, bà ta chỉ có một đứa con trai duy nhất, nếu Thẩm Phó Ngôn c.h.ế. t rồi, thì Thẩm đại gia nhất định sẽ chán ghét bà ta hơn nữa.

O mai d.a. o muoi

"Tam muội, chúng ta đều là người một nhà, muội nhất định phải cứu con ta với!"

Ta khẽ cười, nghĩ đến kiếp trước đại phu nhân che chở cho Đỗ Tiểu Mãn, làm ngơ với cảnh ngộ của ta.

Bà ta cũng từng trơ mắt nhìn ta bị dày vò mà c.h.ế. t trong nội viện.

Ta nói:

"Thật không may, cây sâm rừng trăm năm đó ta đã dùng rồi."

Kỳ thực, sâm trăm năm ta đã luyện thành đan dược.

Mệnh của Thẩm Lâm Xuyên có một kiếp nạn, kiếp trước tuy giữ được tính mạng, nhưng thân thể yếu ớt, sau khi đăng cơ cũng chẳng sống được bao lâu.

Đại phu nhân ngã quỵ xuống đất.

Sau khi bà ta trở về, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thẩm Phó Ngôn trút hơi thở cuối cùng.

Đại phòng treo cờ tang, chỉ trong vòng hai tháng đã phải lo liệu chuyện hỉ sự lẫn tang sự. O mai d.a. o muoi

Đại phu nhân hoàn toàn sụp đổ tinh thần.

Còn Thẩm đại gia thì như không có chuyện gì xảy ra, ngày càng coi trọng tiểu thiếp và hai đứa con thứ.

Tự nhiên, đại phòng chẳng còn liên quan gì đến ta, ta lại càng chẳng buồn bận tâm.

Bởi vì, lần này Thẩm Lâm Xuyên khởi binh tạo phản sớm hơn kiếp trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!