Chương 1: (Vô Đề)

Ta đã trọng sinh rồi.

Quay về đúng ngày quỳ trước mặt phụ thân để cầu xin hủy hôn.

Thẩm Phó Ngôn đã phải lòng một cô nương bán đậu phụ, còn lớn tiếng tuyên bố nàng ta là chân ái cả đời của hắn.

Ta là người có khí tiết, sao có thể cúi đầu chịu nhục?

Nhưng đáng tiếc thay, hôn sự giữa nhà họ Thẩm và nhà họ Sở là do hoàng đế ban, không thể hủy bỏ.

Ta khẩn cầu phụ thân, mong ông đến trước mặt hoàng đế xin hủy hôn, nhưng phụ thân vì danh tiếng của gia tộc, vì cái mũ ô sa trên đầu ông, đã ép ta chấp nhận làm thiếp.

Lúc này, phụ thân ta chỉ tay vào mặt ta mà mắng, hoàn toàn không coi ta là con ruột, ngược lại xem ta như một vết nhơ:

"Ta nuôi ngươi có ích gì chứ?!"

"Đường đường là đệ nhất quý nữ mà không bằng một con bé bán đậu phụ!"

"Quả nhiên ngươi là con gái do thương nhân sinh ra, nhà họ Sở có dạy dỗ ngươi thế nào thì ngươi cũng chẳng nên người được!"

"Hôn sự do hoàng đế ban, mày dám không lấy?! Dù Thẩm Phó Ngôn có là con cóc thì ngươi cũng phải gả đi!"

Phụ thân không chỉ hạ nhục ta, mà ngay cả mẫu thân đã mất nhiều năm của ta cũng không thoát khỏi bị sỉ nhục. O mai d.a. o muoi

Ngoại tổ gia ta là đệ nhất phú hộ, năm xưa mẫu thân mang theo hồi môn hậu hĩnh gả vào Sở gia. Phụ thân nhờ có tài lực hùng hậu từ ngoại tổ gia mới từng bước leo lên ngôi vị gia chủ.

Giờ đây, mẫu thân ta lại trở thành nỗi nhục của ông.

Ta không còn giống kiếp trước quỳ xuống cầu xin phụ thân nữa.

Vì vô ích.

Ta từ từ đứng dậy, để đầu gối dịu đi một chút, đối diện ánh mắt phụ thân, nói:

"Được! Hôn sự giữa nhà Thẩm và nhà Sở không hủy, vẫn tiến hành như dự định."

Không hủy hôn, nhưng đổi người!

Phụ thân tưởng ta đã nhượng bộ, liền hừ lạnh một tiếng:

"Hừ! Quyền quý trong kinh thành ai mà chẳng tầm thê tứ thiếp? Con nhỏ bán đậu phụ ấy không quyền không thế, con vào cửa rồi thì muốn xử lý thế nào chẳng được. Đã thông suốt rồi thì ngoan ngoãn chuẩn bị xuất giá đi."

Ngoan ngoãn chuẩn bị để xuất giá ư?

Kiếp trước, dù Thẩm Phó Ngôn say mê cô nương bán đậu phụ, hắn vẫn bày mưu khiến ta gả cho hắn, để hắn có thể chiếm đoạt số hồi môn khổng lồ mà mẫu thân để lại cho ta.

O mai d.a. o muoi

Thẩm gia từ lâu đã là ngoài vàng trong mục, thiếu tiền trầm trọng.

Còn phụ thân ta, vì danh tiếng phù phiếm, đã phối hợp với Thẩm Phó Ngôn, hai người bày mưu hãm hại ta, bỏ thứ gì đó vào trà của ta, khiến ta trước đêm thành hôn đã bị hắn xâm phạm.

Khiến ta không gả cũng phải gả.

Một ả bán đậu phụ lại có thể ngồi ngang hàng với ta.

Kiếp trước, ta rơi vào bẫy của Thẩm Phó Ngôn và phụ thân, bị ép gả vào Thẩm gia, tận mắt chứng kiến Thẩm Phó Ngôn và ả bán đậu phụ ân ái như phụ thê.

Ta vốn chẳng muốn tranh giành với hắn, nhưng bọn họ không buông tha cho ta, còn hại c.h.ế. t đứa con duy nhất của ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!