Chương 38: Dâu tây

Hướng Tần thực sự quá ngoan, nếu đổi lại là người khác, có lẽ sẽ chọn cách lờ đi hoặc đơn giản là im lặng không đáp.

Nhưng Hướng Tần lại không muốn phớt lờ, Diệp Căng nói câu nào, hắn đều đáp lại câu ấy.

Vậy nên mỗi lần Diệp Căng trêu chọc anh, đều trăm lần trăm trúng.

May mắn thay, buổi tối khi ngủ, Diệp Căng không quá đáng lắm. Ngoài việc dụ dỗ Hướng Tần chủ động hôn chúc ngủ ngon, thì cũng chẳng làm gì hơn.

Còn chuyện ôm nhau để giữ ấm... Đó là chuyện đương nhiên.

Sáng ba mươi Tết, bữa sáng là một tô mì Dương Xuân*.

(*: Còn được gọi là mì thường hoặc mì nước trong , mì nước trắng hay mì Thượng Hải, là một loại mì nước hoặc mì khô hầu như không có món ăn kèm)

Hướng Tần nhớ hôm nay phải đi ra ngoài với Diệp Căng, nên vừa ăn sáng xong liền thay quần áo chuẩn bị ra ngoài.

Trong lúc Diệp Căng dọn dẹp trong phòng, Hướng Tần vào bếp sơ chế nguyên liệu, trước tiên bỏ nồi hầm những món cần nấu lâu.

Vì không biết điểm đến, nên Diệp Căng là người lái xe: "Không hỏi đi đâu sao? Không sợ em bán anh à?"

Hướng Tần cài dây an toàn, "Em có bán cũng chẳng đáng giá."

"Nói bậy, anh đáng giá lắm đấy." Diệp Căng nắm vô lăng, trêu ghẹo, "Nếu là anh, có táng gia bại sản em cũng phải chuộc về."

Hướng Tần đỏ tai, lẩm bẩm: "Buôn bán người là phạm pháp."

Hắn không cần Diệp Căng phải bỏ tiền ra.

Hắn sẽ tự nguyện đi theo cậu.

Đích đến của Diệp Căng là nghĩa trang, Hướng Tần cũng không ngạc nhiên lắm.

Lúc mua hoa, Hướng Tần hơi ngập ngừng: "Để tôi mua cho nhé?"

Hắn ngập ngừng là vì sợ Diệp Căng sẽ để ý.

"Được."

Hướng Tần chọn một bó hoa cúc đẹp, dặn dò chủ tiệm gói kỹ, sau đó mua thêm một số đồ cần thiết cho việc viếng mộ.

Diệp Căng dựa vào cửa nhìn hắn đang cẩn thận chọn hoa, "Lát nữa anh đợi em ở cổng, hay vào cùng em?"

Hướng Tần sững người, nghiêng đầu cẩn thận hỏi: "Tôi vào cùng được chứ?"

Câu hỏi ngược này lại làm Diệp Căng im lặng.

Suốt dọc đường anh cứ suy nghĩ, sợ Hướng Tần không muốn vào, nhưng hóa ra, hắn còn chưa từng nghĩ rằng anh sẽ dẫn hắn vào cùng.

Diệp Căng bất đắc dĩ cười, "Bây giờ anh là gì của em?"

Hướng Tần cầm bó hoa đi đến bên cạnh Diệp Căng, nhỏ giọng đáp: "Bạn trai."

Diệp Căng: "Con rể dù có xấu thế nào cũng phải gặp ba mẹ chồng chứ, đúng không?"

Hướng Tần đỏ mặt, nhưng trong lòng lại lo lắng, mình xấu lắm sao...

Diệp Căng cong môi, "Đừng lo, họ rất tốt."

Hướng Tần nghiêm túc gật đầu, "Tôi biết."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!