Mười hai giờ trưa Chủ Nhật, sáu tập đầu của "Khoảng lặng ngày tàn" lên sóng cùng một lúc, vai của Lâm Tư Huyền xuất hiện từ tập năm. Cậu không chỉ vào xem cảnh diễn của mình như tụi Phù Mãn, mà xem từ giây đầu tiên của tập đầu tiên, bất giác xem tới chập tối.
Cậu xem đi xem lại mấy lần phần diễn của mình, soi ra những biểu cảm nho nhỏ mà mình kiểm soát chưa được tốt rồi âm thầm ghi nhớ trong lòng để sau này sửa đổi.
Lúc xem cậu không mở bình luận, xem xong mới phát hiện bình luận bên dưới tập này đã lên tới 999+. Đây là hiện tượng mà đã lâu lắm rồi Lâm Tư Huyền chưa được chứng kiến, cậu bèn lướt xuống đọc tiếp. Bên dưới những bình luận nói về cốt truyện, cảnh quay, nhạc nền thì cậu chộp được hai bình luận nhắc tới mình, một là "Chàng công tử trăng hoa kia đẹp trai dữ vậy, nhưng hình tượng này làm người ta hơi bị rén luôn á", bình luận thứ hai thì trả lời cho bình luận phía trên, nói "Vậy chứng tỏ là người ta diễn xuất sắc quá rồi".
Đây là lần đầu tiên Lâm Tư Huyền đường hoàng nhìn thấy người ta thảo luận về diễn xuất của mình.
Trong lúc đó, Trần Ký vẫn như thường lệ, tan ca xong anh chạy xe đến tiệm bánh ngọt cách chỗ làm năm cây số. Hôm nay khá may mắn, anh mua được chiếc crème brulee cuối cùng, tiếc là trên đường về thì kẹt xe ở Vành Đai Trong, gần chín mươi phút anh mới về được tới nhà.
Vừa vào nhà, còn đang lo không biết cái bánh có bị thiu vì nhiệt độ cao hay không thì Trần Ký chợt nhìn thấy Lâm Tư Huyền bó gối trên sô pha, quần áo thì lộn xộn, ngồi nghiêng nghiêng ngả ngả nhìn anh:
– Trần Ký, sao giờ anh mới về?
Trần Ký đứng ở cửa đã ngửi thấy mùi rượu:
– Em uống rượu một mình à?
– Ừm. – Lâm Tư Huyền thừa nhận – Hình như em say mất rồi.
Trần Ký thừa biết cậu không hề say.
Suốt thời gian dài trong quá khứ, Trần Ký đã nắm được đại khái tửu lượng của Lâm Tư Huyền, mà theo quan sát tỉ mỉ dạo gần đây, anh thậm chí còn có thể đoán chính xác tới độ đưa ra được một con số cụ thể. Nói chung thì Lâm Tư Huyền uống rượu rất kém, nhưng không kém đến mức mới nhấp môi đã mềm nhừ người.
Nhưng trái ngược với đại đa số người uống say khướt cù đèn mà vẫn vỗ ngực bảo "tôi chưa say" trên đời này, Lâm Tư Huyền dạo gần đây thường chưa uống tới mức mất ý thức nhưng lại bảo với Trần Ký là mình say rồi.
Hai lần đầu Trần Ký còn không biết tại sao, nhưng Lâm Tư Huyền đã cố ý muốn chơi trò này thì anh cũng hợp tác thôi. Quá tam ba bận, bây giờ Trần Ký có vẻ đã tỏ tường nguyên nhân. Đó là vì khi say thì Lâm Tư Huyền có thể tháo bỏ lớp vỏ rụt rè cuối cùng trước mặt Trần Ký và lược đi bớt những lời nói dư thừa. Giống như bây giờ vậy, cậu xáp tới, hôn loạn lên mặt anh không theo lề lối gì.
Trần Ký đẩy cậu ngã ra mép sô pha bằng một sức lực không mấy dịu dàng, tay ghì đỏ lựng những khớp ngón tay vốn đã đỏ sẵn. Bình thường thì Lâm Tư Huyền sẽ mắng một vài câu tượng trưng, nhưng lần này cậu chỉ yên lặng nhìn anh, dường như đang đợi một màn tra tấn tàn nhẫn hơn.
Đêm xuống, Trần Ký tắm táp cho cậu xong xuôi, chuẩn bị tắt đèn thì thấy cậu đang xem lại cảnh phim "Khoảng lặng ngày tàn".
Đóng cảnh say rượu xong, Lâm Tư Huyền lại khôi phục dáng vẻ thường ngày, phê bình Trần Ký:
– Tại sao anh lại thiết lập kiểu tóc lố lăng cho nhân vật này vậy hả, chứ không em sẽ được lên hình đẹp hơn rồi.
Đương nhiên câu này của cậu hoàn toàn chẳng có lý lẽ gì cả, Trần Ký biết tỏng. Nhưng hôm nay đột nhiên Trần Ký nhớ ra chuyện gì đó, hiếm khi đáp trả một câu:
– Từ mái tóc dài lố lăng của hắn, ta có thể nhìn ra được hắn là một kẻ miệng hùm gan sứa cần có vẻ bề ngoài tô son trát phấn cho mình.
Lâm Tư Huyền nghe thế khựng lại mấy giây, hồi sau mới nhận ra:
– Anh đọc bài phát biểu cảm nghĩ của em à?
Trần Ký không trả lời, tiếp tục trích dẫn nguyên văn:
– Khi thể hiện sự khôn khéo của nhân vật này, tôi nghĩ rằng mình cần phải…
Chưa đọc hết câu, Lâm Tư Huyền đã xấu hổ đưa tay lên bịt miệng anh, rồi Trần Ký nhẹ nhàng phản công, trói cậu vào lòng, ra lệnh:
– Muộn lắm rồi, ngủ thôi.
Vào cái tuần "Khoảng lặng ngày tàn" chiếu tập cuối, có một chuyện bất ngờ đã ập tới – lần đầu tiên Lâm Tư Huyền được công ty quản lý nghệ sĩ liên hệ, hỏi cậu có ý định ký hợp đồng không. Hơn nữa công ty chủ động liên hệ với cậu còn là một công ty quy mô lớn cực kỳ nổi tiếng trong ngành. Họ bày tỏ mình luôn ưu ái những diễn viên có thực lực, hy vọng Lâm Tư Huyền có thể cân nhắc.
Lâm Tư Huyền cân nhắc ba ngày, cuối cùng hẹn gặp mặt ở văn phòng công ty. Lâm Tư Huyền cũng chủ động báo trước chuyện mình đã thôi học, nhưng đối phương cũng bảo rằng họ đã biết trước, sau khi đắn đo cân nhắc mới gửi lời mời đến cậu.
Sau khi bàn bạc tầm nửa tiếng đồng hồ thì hai bên giao hẹn thời gian chính thức ký hợp đồng. Trong lúc đợi thang máy, phía sau đột nhiên có người gọi tên cậu:
– Lâm Tư Huyền!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!