Chương 35: Ý đồ xấu

Hôm sau, ba người nhóm Phù Mãn quyết định đi mua đặc sản, ăn sáng xong thì họ hẹn một người địa phương dẫn ra chợ. Trước khi đi, Tô Hồng Đào lại rủ Lâm Tư Huyền lần nữa, nhưng cậu thật sự không có người thân hay bạn bè nào để mà có nhu cầu tặng quà, nên cuối cùng cậu vẫn uyển chuyển từ chối.

Lúc rảnh rỗi một mình, Lâm Tư Huyền sực nhớ đến hồ tắm mà Phù Mãn từng nhắc. Tuy cậu mạnh miệng nói với Trần Ký là sức khỏe mình không sao, nhưng thực tế thì đến sáng nay eo vẫn còn thấy hơi mỏi. Nghĩ bụng tiệm mát

-xa ở đây chắc vài chục tệ là cùng, thế là cậu đi hỏi thăm người xung quanh rồi chọn tiệm gần nhất.

Quả nhiên đúng như Phù Mãn nói, cơ sở vật chất của hồ tắm khá giản dị, ở ngoài cửa còn bán bánh ngô chiên, suýt nữa Lâm Tư Huyền không nhận ra. Sau khi đi vào mới thấy ở đây còn không có tủ gửi đồ, chỉ có mấy cái sọt gỗ đựng vài cái áo khoác vứt bừa, cũng chẳng có ai trông coi. Cũng may Lâm Tư Huyền không có vật gì đắt tiền, quần áo cũng chỉ là chiếc áo len chừng một trăm tệ mua trên mạng, sau khi cởi ra thì vứt đại vào một cái sọt trong số đó.

Nhưng cậu không ngờ ở chỗ này mà cũng có thể gặp được người quen. Bên trong chỉ có một cái hồ tắm công cộng, Lâm Tư Huyền vừa chạm chân thử độ ấm của nước thì nghe thấy người bên cạnh gọi:

– Tư Huyền? Cậu cũng tới đây à?

Hơi nước dày đặc khiến Lâm Tư Huyền suýt nữa không nhận ra đối phương, nhìn kĩ mới biết người đang tựa vào một góc hồ chính là Hứa Uyển – người cố vấn tâm lý thay thế Bành Kiêu. Nói đến cũng mắc cỡ, đến tận hôm qua nói chuyện với người ta Lâm Tư Huyền mới biết tên của cậu ta viết như thế nào. Trước đây khi mọi người nhắc tới cái tên này trong nhóm chat toàn gõ là "Hứa Nguyện".

Lâm Tư Huyền không quen "gặp gỡ tr. ần tr. ụi" như thế này với người quen, cũng may Hứa Uyển không hề lúng túng, rất tự nhiên mời cậu đi vào, còn chủ động nhắc:

– Bánh kem lần trước cậu giới thiệu ngon lắm đấy.

– Vậy à? – Lâm Tư Huyền cũng được đà dỡ bỏ sự ngượng nghịu – Lúc trước tôi rất thích ăn loại đó.

Hứa Uyển cũng là người dẻo miệng, nhưng khác với kiểu nói nhiều của Phù Mãn, Hứa Uyển dẻo miệng theo kiểu linh hoạt. Nếu như đối phương là người hay nói thì cậu sẽ là người lắng nghe; nếu đối phương không muốn nói chuyện thì cậu sẽ chủ động đề cập đến chuyện khác, điều này rất hợp với Lâm Tư Huyền.

Thế là hai người vừa ngâm bồn vừa trò chuyện, về thời tiết, về phim trường, về những chủ đề vô thưởng vô phạt nhưng dễ giết thời gian.

Giữa chừng, Hứa Uyển đưa cho Lâm Tư Huyền một sợi dây buộc tóc:

– Cậu có muốn cột tóc lên không? Nó bồng bềnh dưới nước nãy giờ rồi đấy.

Lâm Tư Huyền nói cảm ơn, lúc buộc tóc thì lại nghe Hứa Uyển hỏi:

– Cậu có đang hẹn hò không?

Lâm Tư Huyền khá bất ngờ:

– Sao lại hỏi vậy?

– Đừng hoảng hốt thế, không phải tôi có ý với cậu đâu. – Hứa Uyển nói – Chỉ là tôi nghĩ tới một câu nói dân gian thế này, bảo là người nào để tóc dài mà không có thói quen đem theo dây buộc tóc thì thường là có người yêu đem hộ.

– Thế thì tôi là ngoại lệ rồi. – Lâm Tư Huyền trả lời – Tôi để tóc dài vì nhân vật trong phim cần như vậy thôi, không đem theo dây buộc tóc là vì nếp sống không được cẩn thận, thường hay bạ đâu quên đó.

– Thì ra là vậy. – Hứa Uyển nói – Tôi tưởng người đẹp trai như cậu thì phải nhiều đối tượng theo đuổi lắm chứ.

Mấy năm trước đúng là cũng có người theo đuổi Lâm Tư Huyền, có người thì chỉ đơn thuần muốn ngủ một đêm, có người thì trông có vẻ cũng thật lòng. Nhưng cậu chưa từng thử tiến tới quan hệ sâu sắc với bất kỳ ai. Nguyên nhân thì có rất nhiều, rất khó mở lòng, không muốn tiêu tiền của đối phương nhưng lại không gánh nổi giá cả đắt đỏ của nhà hàng cao cấp, hoặc đơn giản là vì mỗi nghĩ đến việc ôm ấp thì trong lòng lại cồn lên sự bất an khó tả.

Cuối cùng Lâm Tư Huyền chọn một đáp án vô thưởng vô phạt nhất:

– Bận mưu sinh nên không có thời gian yêu đương.

Hứa Uyển cũng bày tỏ sự cảm thông:

– Đúng là cậu sống cũng vất vả thật, trước giờ tôi vẫn rất khâm phục cậu. Nhưng cũng may là bây giờ mọi chuyện đều đã qua rồi.

Lâm Tư Huyền không hiểu lắm:

– Ý cậu là gì? Trước đây cậu từng nghe nói đến tôi rồi sao?

– Cậu không biết à? – Hứa Uyển cũng sửng sốt, xác nhận lại Lâm Tư Huyền thật sự không biết nội tình – Lúc trước cậu có hiềm khích với sếp tổng Hoan Đằng mà đúng không? Tôi nhớ rất lâu trước đây cậu lên mạng tố cáo bọn họ, chính vì thế mà Hoan Đằng còn từng bị điều tra, tuy là cuối cùng cũng không đi đến đâu. Lúc tôi nghe tin thì rất kinh ngạc, bọn họ đã dám làm như vậy nghĩa là họ dám chắc những diễn viên ít tên tuổi sẽ không có gan đối đầu với họ, dù cho có bị tung tin thì cùng lắm là chỉ nói nghề này thâm hiểm thôi chứ không dám chỉ đích danh, người dám trực tiếp chỉ đích danh như cậu thật sự rất hiếm đấy.

Mãi một lúc sau Lâm Tư Huyền mới xác định được chuyện này là chuyện gì, đó là chuyện từng bị cậu xem nhẹ xảy ra hồi nghỉ hè năm nhất đại học:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!