17
Thẩm Thanh Nghiễn và bà bà còn đang vì thương tâm mà bối rối, ta thì bận rộn xử lý đống hỗn loạn Tống Uyển Oánh để lại.
Hai nha hoàn thân cận của nàng ta trở thành hai cái xác đẫm máu. Sau khi bị khiêng ra khỏi Hầu phủ, lại đột nhiên mở mắt.
Tiểu Hồng đưa cho họ hai bộ y phục sạch sẽ cùng ngân phiếu, rồi đưa họ lên xe ngựa rời kinh.
Trước kia, khi Tống Uyển Oánh hại Lan di nương sảy thai, lại đổ hết tội lên đầu hai nha hoàn thân cận. Khi Thẩm Thanh Nghiễn định xử trảm họ, Tống Uyển Oánh vì tự bảo toàn, chẳng hề cầu xin thay họ lấy một câu.
Là ta đã cứu hai nha hoàn ấy, để họ trở về bên cạnh Tống Uyển Oánh hầu hạ.
Tin tức Tống Uyển Oánh sai thích khách hành động với viện ở Hoài Nam, chính là do họ truyền đến tai ta.
Ta lại dùng cách thức tương tự, đưa người phụ nữ nông thôn kia rời khỏi Hầu phủ.
Trong ngôi miếu đổ nát, nàng ta quỳ trên đất, miệng lẩm bẩm không ngừng:
"Không ngờ phu nhân còn chịu tha cho một mạng, trước kia phu nhân nói... chỉ cần ta chịu ra tay, sẽ nuôi dưỡng hài nhi của ta nên người..."
Ta hơi nhíu mày, chậm rãi nói:
"Nuôi trẻ con mệt mỏi lắm, ta vẫn thích cuộc sống thanh nhàn. Ngươi cứ giữ lấy mà nuôi đi."
Vừa dứt lời, v. ú nuôi ôm đứa trẻ bước vào miếu, trao nó vào tay nàng.
Nàng nhìn đứa trẻ, giọng đầy kinh ngạc xen lẫn hoảng loạn:
"Phu nhân, người cũng biết mà... phu quân ta không cho ta tìm con, hắn dùng gậy đánh ta, ta phản kháng nên lỡ tay đánh c.h.ế. t hắn. Quan phủ nhất định sẽ không tha cho ta. Nếu đứa nhỏ này đi theo ta..."
Ta lắc đầu: "Kẻ như hắn, c.h.ế. t là đáng. Ta sẽ sắp xếp cho ngươi đến Hoài Nam, đến khi đó, ngươi sẽ có hộ tịch mới, thân phận mới."
Nàng ôm con quỳ trên đất, nước mắt ròng ròng: "Tạ ơn phu nhân, đã cho mẫu tử nô tì một con đường sống."
Sau khi sắp xếp thỏa đáng mọi việc, khi ta quay về Hầu phủ thì trời đã chạng vạng.
Bà bà không chịu nổi đả kích mà đổ bệnh, cả phủ Thường Ninh Hầu giờ chỉ còn lại một mình ta gánh vác.
Sau khi bà đổ bệnh chưa đầy một tháng, Thẩm Thanh Nghiễn cũng lâm bệnh nằm giường.
Sau khi chịu đả kích, thân thể hắn dần dần suy yếu, không còn phong thái như xưa.
Nghĩ lại, hẳn là do Hoa di nương trước kia từng cho hắn dùng những loại xuân dược tham dục, khiến thân thể hắn bị hao tổn quá độ.
Tống Uyển Oánh bị giam giữ tại trang viên ngoài thành, Lan di nương và Hoa di nương cũng bị hắn đuổi đi.
Hậu viện phủ Thường Ninh Hầu giờ chỉ còn lại một mình ta.
Dù ta biết Thẩm Thanh Nghiễn đã cùng Tống Uyển Oánh bái đường ở Hoài Nam, nhưng vẫn đối đãi với hắn như thuở ban đầu, cố gắng hết sức quản lý phủ Thường Ninh Hầu.
Ta chỉ vì muốn vững vàng ngồi chắc trên vị trí Hầu phủ chủ mẫu mà thôi.
Còn Thẩm Thanh Nghiễn lại ngỡ rằng ta vẫn còn yêu hắn, nên mới một lòng một dạ chăm sóc hắn như vậy.
Ta bưng bát thuốc, đút hắn uống từng muỗng.
Hắn bất chợt nhắc lại chuyện khi vừa thành thân:
"Trước kia nàng từng nói với ta, cuộc sống trước khi xuất giá vô cùng gian khổ. Hôm ấy ta tận mắt thấy phụ thân và thứ muội nàng dùng thủ đoạn hiểm độc mưu hại nàng… mới biết nàng thật sự đã chịu nhiều khổ cực…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!