Trong không gian tối om của chiếc xe, gương mặt quen thuộc ngay trước mắt, vẫn điển trai như thế. Tim cô bất giác đập thình thịch. Thấy anh thắt dây an toàn xong, Tả Vi lầm bầm: "Lái xe nhanh lên, em đói rồi."
"Ngày ăn có hai lá rau mà cũng biết đói cơ à?" Trình Lạc nhận ra sự căng thẳng của cô, cười cười, cúi xuống hôn lên môi cô, "Hơn nữa, cũng đâu có vội, cho anh ăn no trước đã."
Tình nhân gặp nhau, phải thế này mới không lãng phí thời gian.
Trình Lạc thỏa mãn rồi mới lái xe: "Em còn quay phim bao lâu nữa?"
"Chắc phải hai ba tháng nữa." Tả Vi lau môi, "Quay xong em muốn ngủ li bì mấy ngày." Sau khi thân mật, cô đã thả lỏng hơn. "Trình Lạc, giờ em mệt lắm, cơm cũng chẳng muốn ăn nữa."
"Thế anh đưa em về, lát gọi đồ ăn ngoài nhé."
Tả Vi ừ một tiếng.
"Đợi em quay xong phim, về Thượng Hải với anh một chuyến." Trình Lạc nói tiếp.
Tả Vi sững lại: "Tết em mới về mà."
"Về gặp bố mẹ anh." Trình Lạc dừng xe, tay vuốt tóc cô, "Mẹ anh giục cưới lâu rồi, cũng phải cho các cụ chút hy vọng chứ, tai anh cũng được yên tĩnh chút. Em biết không, anh bị bắt đi xem mắt bốn lần rồi đấy!"
"Anh mà cũng đi xem mắt á?" Tả Vi che miệng cười ngặt nghẽo, "Anh có phải ông già ba bốn mươi tuổi đâu mà xem mắt?"
"Người lớn đều nghĩ thế cả, phải tranh thủ lúc còn trẻ mà kết hôn sinh con. Cho nên anh phải nói với họ là anh có bạn gái rồi." Trình Lạc nhìn cô, "Về cùng anh nhé?"
Tả Vi gật đầu: "Cũng được, dù sao quay xong phim chắc chắn phải nghỉ ngơi một thời gian."
Với mức độ nổi tiếng của cô hiện tại, không thể nào phim này nối tiếp phim kia được. Lần này đã là may mắn lắm rồi.
Thấy cô đồng ý, Trình Lạc cười bảo: "Ngoan."
Xe chạy đến dưới lầu, hai người đi lên. Trình Lạc ôm eo cô, chốc chốc lại hôn lên má, dính như sam giống hệt bao cặp tình nhân khác trên đời.
Tả Vi lấy chìa khóa, vừa định mở cửa thì Lâm Nhã Đồng thò đầu ra: "Vi Vi…"
Cô nàng định ôm chầm lấy Tả Vi thì phát hiện bên cạnh cô có một người đàn ông. Dù là dung mạo hay khí chất đều không thua kém ngôi sao thần tượng đang hot nào, nhưng khuôn mặt lại rất lạ.
Lâm Nhã Đồng sững người. Người này là ai mà trông có vẻ không dễ chọc chút nào.
Sắc mặt Trình Lạc quả thực khó coi. Vốn định đưa bạn gái về nhà, trai đơn gái chiếc có thể làm chút chuyện, ai ngờ bạn cùng phòng của cô lại ở nhà, làm cái bóng đèn sáng trưng thế này thì còn làm ăn gì được nữa.
Quả nhiên phải mau chóng mua nhà thôi!
"Chào em, anh là Trình Lạc, bạn trai của Vi Vi." Không đợi Tả Vi lên tiếng, anh tự giới thiệu luôn.
Lâm Nhã Đồng há hốc mồm. Hóa ra Tả Vi không độc thân à!
Đợi Trình Lạc đi rồi, Lâm Nhã Đồng kéo tuột Tả Vi vào phòng, truy hỏi: "Em yêu lúc nào thế, sao chị chẳng biết gì cả?"
"Ngay sau khi chị đi đấy ạ." Tả Vi tháo giày, ngồi xuống sô pha, "Em với anh ấy quen nhau từ nhỏ."
"Thanh mai trúc mã á!" Lâm Nhã Đồng tặc lưỡi, "Ngưỡng mộ thật đấy. Nhưng mà Vi Vi à, em vẫn là người mới, tốt nhất đừng để người ta phát hiện."
"Em muốn nói cho người ta biết, chưa chắc người ta đã thèm quan tâm ấy chứ." Tả Vi ngáp một cái. Chưa có danh tiếng gì thì ai thèm quan tâm cô độc thân hay không.
Lâm Nhã Đồng ôm vai cô: "Đợi phim này chiếu, mọi chuyện sẽ khác thôi."
Tả Vi cười cười: "Đừng nói chuyện của em nữa, còn chị… Chị ra tay với Anne rồi à? Hôm nay em thấy Weibo của cô ta bị fan Hàn Tử Dương tấn công dữ dội."
Lâm Nhã Đồng cười sảng khoái, không giấu vẻ đắc ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!