Chương 56: Hoàn chính văn

Bộ phim tên là "Lần Thất Tình Thứ 9". Bởi vì nam chính đã thất tình tổng cộng chín lần, trong khi nữ chính do Tả Vi đóng chưa bao giờ thất tình, vì lần nào cũng là cô đá người ta. Nhưng sau khi gặp nam chính, điều kỳ diệu đã xảy ra, hai người lại hợp nhau đến bất ngờ, cuối cùng thành công tiến tới hôn nhân.

Trong bộ phim này, nữ chính có hình tượng trong sáng xinh đẹp, tính cách quyết đoán, quả thực như được đo ni đóng giày cho Tả Vi, nên cô diễn rất thuận buồm xuôi gió.

Quá trình quay phim vô cùng thuận lợi.

Ba tháng trôi qua trong chớp mắt.

Khi Tả Vi trở về Bắc Kinh, đã là cuối tháng Năm.

Vừa về đến nhà, mở cửa ra, Đậu Sa liền lao tới, vẫy cái đuôi to, thở hổn hển, nhiệt liệt chào mừng.

Cô cúi đầu xoa đầu nó: "Đậu Sa, làm bẩn hết quần áo của tao rồi, xuống ngay."

Đậu Sa ư ử một tiếng, thả chân xuống nhưng vẫn có vẻ không cam lòng, thân hình chắc nịch lắc qua lắc lại, vẫn muốn chồm lên người cô lần nữa. Phía sau, Phương Thảo giúp cô xách hành lý vào. Biết Tả Vi đi đường mệt mỏi chắc chắn muốn tắm rửa nghỉ ngơi, cô bé nhanh chóng cáo từ ra về.

Tả Vi nhìn quanh một lượt, không thấy bóng dáng Cố Đình đâu.

Cô bĩu môi, rõ ràng trước khi đi đã gọi điện báo rồi, thế mà không thèm cùng Đậu Sa ra đón cô!

Cô cởi giày thay quần áo, đi vào phòng tắm.

Thời tiết bắt đầu nóng lên, đi một chuyến người cô đã râm ran mồ hôi.

Đang tắm, cô cảm thấy có gì đó không đúng, quay đầu lại nhìn thì thấy cửa phòng tắm không biết đã mở ra hơn một nửa từ lúc nào. Cố Đình đang nhàn nhã dựa vào đó, ung dung nhìn cô.

Mặt cô đỏ bừng.

Quả thực là…

Cũng không biết anh vào từ bao giờ, tiếng nước chảy to quá.

Cô chạy ra định đóng cửa, vừa la lên: "Sao anh đi vào mà không có tiếng động gì thế?"

Cố Đình chặn cửa lại, không cho cô đóng: "Trên người em chỗ nào anh chưa nhìn thấy đâu, đóng làm gì?"

"Cái đó khác nhau!" Tả Vi nghiến răng, "Anh đây là nhìn trộm!"

"Anh đường hoàng đi vào, đường hoàng nhìn, là tại em không phát hiện ra thôi." Cố Đình cười rộ lên, ánh mắt càng thêm không kiêng nể gì mà đánh giá thân hình lả lướt quyến rũ của cô.

Tả Vi hết cách, đành từ bỏ chống cự trước hành vi lưu manh này của anh, xoay người lại hỏi: "Gần đây anh bận gì thế?"

"Vẫn là chuyện hôn lễ thôi."

"Chẳng phải bảo là làm đơn giản thôi sao?" Tả Vi nhíu mày, "Ngàn vạn lần đừng làm rầm rộ quá, em sợ nhất mấy cái đó. Chỉ mời họ hàng hai bên, làm một lần ở Tô Châu, một lần ở Thượng Hải, còn bạn bè quen biết thì tụ tập một bữa ở Bắc Kinh là được. Còn lại, em chỉ hy vọng có hai đứa mình thôi."

"Ý em là tuần trăng mật?" Cố Đình cười khẽ, "Anh cũng nghĩ thế."

Nghe anh đồng ý, mắt cô sáng lên: "Chúng ta đi Kenya đi!"

Cố Đình: "…"

"Anh thấy đi Paris vẫn hơn."

"Thái Lan?"

"Paris."

Tả Vi bĩu môi: "Nể tình anh lo liệu mọi việc, nhường anh lần này đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!