Cầu hôn xong, đương nhiên sẽ không kết hôn ngay lập tức.
Cố Đình ôm Tả Vi trong lòng, thương lượng với cô: "Đến lúc đó còn phải đến nhà em một chuyến, nhà anh một chuyến… Ừm, có phải cần mời bà mối gì đó không nhỉ? Anh cũng không có kinh nghiệm."
Tả Vi phì cười: "Anh tưởng đang ở thời cổ đại chắc?"
"Để thể hiện thành ý, cũng phải được bố mẹ em đồng ý chứ."
Nhắc đến chuyện này, Tả Vi "a" lên một tiếng: "Em chưa nói với bố mẹ mà đã đồng ý với anh rồi!"
Cố Đình khẽ cười, véo má cô: "Em đây là không kìm lòng được, rốt cuộc người đàn ông như anh, thế gian khó tìm mà."
Thấy bộ dạng đắc ý của anh, Tả Vi đột nhiên hơi hối hận, không nên đồng ý nhanh như vậy, sao mình chẳng biết làm bộ làm tịch chút nào nhỉ? Thật sự để anh đạt được quá dễ dàng. Tả Vi cũng đưa tay véo má anh: "Em phát hiện em đúng là quá tốt bụng, chỉ sợ làm anh tổn thương nên mới không từ chối thôi."
"Giờ muốn đổi ý thì muộn rồi nhé." Cố Đình nhướng mày, "Trên đời không có thuốc hối hận đâu, chiếc nhẫn này em đeo chắc rồi!"
Anh thậm chí còn trẻ con đến mức ấn mạnh chiếc nhẫn vào sát gốc ngón tay cô.
Tả Vi nhìn anh cười.
Hai người khi thân mật, quả nhiên khác hẳn hình tượng thường ngày.
Nhưng lại rất chân thật, khiến người ta an tâm.
Tháng 11, "Kỳ Án Thần Thám" cuối cùng cũng bắt đầu phát sóng trên các đài truyền hình lớn. Nhờ kịch bản hay, ngoài những vụ án ly kỳ, hấp dẫn, chuyện tình cảm của nam nữ chính cũng khiến người xem bàn tán say sưa. Trong vài tháng, gần như toàn dân đều thảo luận về bộ phim này. Lý Tấn Phương cũng theo dõi sát sao, rảnh rỗi lại gọi điện hỏi cô hung thủ rốt cuộc là ai.
Sự nhập tâm đó khiến Tả Vi cười muốn chết.
Cùng lúc đó, Chu Ngọc Cần lại giới thiệu cho cô hai bộ phim truyền hình, một bộ điện ảnh. Nhưng hiện tại, vì Cố Đình, cô không nhận lời ngay mà hỏi ý kiến anh trước.
Nghe nói cô lại sắp bận rộn.
Cố Đình hỏi: "Quay đến khoảng tháng mấy?"
"Anh lại định quay phim điện ảnh à?"
"Không vội, ít nhất phải đợi "Mẹ Hàng Xóm" công chiếu xong anh mới cân nhắc tiếp. Em biết đấy, nếu doanh thu phòng vé quá thấp thì có thể sẽ không tìm được nhà đầu tư. Nếu doanh thu ổn, anh sẽ tự tin hơn, giúp ích rất nhiều cho bộ phim tiếp theo." Anh ngập ngừng một chút, "Thực ra anh muốn nói là, chúng ta định ngày cưới vào sau khi phim công chiếu, em thấy thế nào?"
"Nhanh thế á, sang năm luôn sao?"
"Em đồng ý rồi còn gì?" Cố Đình nhíu mày.
"Em sợ kết hôn xong…"
"Em gả cho anh thì cũng chẳng khác gì bây giờ cả, em muốn đóng phim gì cũng được, chỉ là chúng ta có thêm tờ giấy đăng ký kết hôn thôi." Cố Đình quan sát cô, lấy lùi làm tiến, giọng nói càng thêm dịu dàng, "Đương nhiên, nếu em thực sự không chịu, cảm thấy kết hôn với anh sẽ làm lỡ dở em, thì anh có thể chờ."
Tả Vi luôn bị sự dịu dàng của anh đánh bại, muốn từ chối mà không được, cô hỏi cho chắc: "Thực sự sẽ giống nhau sao? Giả sử em đi quay phim, xa nhà mấy tháng thì sao?"
Cố Đình cười: "Cô Tả à, em tưởng anh rảnh lắm, ngày nào cũng ở nhà chắc? Hoặc là, anh đi quay phim, xa nhà mấy tháng thì sao? Em có thấy cô đơn không?"
"…" Tả Vi cạn lời.
"Vi Vi, em biết rõ mà, diễn viên yêu nhau thì gần ít xa nhiều, lại còn bị phóng viên soi mói cả ngày, không tránh khỏi những tình huống thế này thế kia." Anh thở dài, im lặng một lát rồi nghiêm túc nói, "Hai ta kết hôn, thực ra ý nghĩa hoàn toàn khác so với hiện tại, em hiểu không? Đó là một sự ràng buộc, có lẽ hơi cứng nhắc, nhưng lại rất hiệu quả. Bởi vì sự ràng buộc này ít nhiều có thể ngăn cản sự chia ly.
Không phải anh không tin vào tình cảm của chúng ta, nhưng thế sự khó lường, cho nên, anh nguyện ý bị em trói buộc."
Giả sử sự trói buộc này có thể khiến hai người đi được xa hơn.
Tả Vi hoàn toàn không ngờ anh lại nói ra những lời như vậy. Xem ra, cầu hôn không phải là ý định bốc đồng của anh, mà là đã suy nghĩ kỹ càng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!