Chương 48: (Vô Đề)

Tả Vi nghỉ ngơi nửa ngày, hôm sau mới đến nhà Lâm Nhã Đồng đón Đậu Sa về.

Thấy cô, Lâm Nhã Đồng cười hì hì: "Ái chà, có phải sắp phải đổi cách xưng hô thành bà Cố rồi không?"

Kể từ khi mối quan hệ giữa Tả Vi và Cố Đình được công khai, cộng đồng fan bàn tán nhiều nhất về hai vấn đề: Một là bao giờ họ chia tay, hai là bao giờ họ kết hôn.

Tất nhiên, Lâm Nhã Đồng nghiêng về vế sau.

Tả Vi phản bác: "Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu, chị không biết à? Còn sớm chán!"

Lâm Nhã Đồng cười ha hả: "Nấm mồ gì chứ, bố mẹ chị mấy chục năm nay vẫn tốt đẹp đấy thôi. Có điều đúng là mất đi cảm giác bí ẩn, điểm này đáng sợ thật. Em thử nghĩ xem, hai người ngày nào cũng dính lấy nhau, ăn uống ngủ nghỉ, thậm chí đến đánh rắm cũng chẳng cần tránh…"

Nghe đến đây, Tả Vi im lặng: "Em định hoãn đến 30 tuổi mới cưới."

"Chị thì định 40 tuổi."

Mẹ Nhã Đồng nghe hai cô nàng nói hươu nói vượn, sốt ruột mắng: "Đang nói linh tinh cái gì đấy? Sinh con phải sinh trước 30 tuổi, các con đều là người có học, phải biết sinh muộn không tốt cho cả mẹ lẫn con chứ! Đồng Đồng, con đừng có nói bậy nữa, mau học tập Vi Vi mà kiếm bạn trai đi."

Hai cô gái làm mặt quỷ với nhau.

Đậu Sa nghe thấy tiếng Tả Vi, vẫy đuôi chạy ra, sủa gâu gâu hai tiếng như chào mừng. Tả Vi nhìn thấy nó mà giật mình.

Cái con chó béo múp míp này thật sự là chú cún con cô gửi ở đây sao?

Thấy cô trợn tròn mắt, Lâm Nhã Đồng nói: "Mẹ chị cưng nó lắm, ngày nào cũng cho ăn thịt gà, không béo mới lạ. Đừng nói nó, đến chị cũng béo lên đây này."

Cô nàng sờ sờ mặt mình, vẻ mặt đầy lo lắng.

"Béo gì đâu, xinh lắm." Tả Vi nói, "Nhưng dì tốt thật đấy, chó con ăn uống vệ sinh vất vả lắm."

"Mẹ chị thích lắm, chờ xem, Đậu Sa đi rồi, bà ấy sẽ nuôi ngay một con khác cho mà xem."

Tả Vi cười, cảm ơn mẹ Nhã Đồng và Lâm Nhã Đồng rồi ôm Đậu Sa về.

Đậu Sa có vẻ hơi luyến tiếc, quay đầu nhìn mẹ Nhã Đồng. Bà vẫy tay với nó: "Ở thêm nữa là mày béo như lợn đấy, hôm nào thèm ăn lại sang đây nhé."

Đậu Sa ư ử hai tiếng, trông đáng thương vô cùng.

Đúng là có sữa là mẹ, Tả Vi vỗ vỗ đầu nó: "Được rồi, về tao mua khô gà cho mày!"

Đậu Sa lúc này mới ngoan ngoãn.

Một người một chó về đến chỗ Cố Đình, Tả Vi lên án: "Đồ vô lương tâm, còn không chịu về! Anh nhìn xem, nó ăn béo thế nào này? Cứ đà này sau này chắc chắn bị mỡ máu, tiểu đường, huyết áp cao cho xem."

Cố Đình cười ha ha: "So đo với con chó làm gì? Lại còn mỡ máu tiểu đường nữa, em tưởng nó là người à?"

"Cũng gần như người rồi, chỉ ăn không vận động chắc chắn không được. Sau này ngày nào em cũng phải dắt nó đi dạo." Cô nói rồi nhìn ra cửa sổ, "Nhắc mới nhớ, an ninh khu này tốt thật, ít nhất chưa thấy ảnh chúng ta bị tuồn ra ngoài."

Các phóng viên chỉ theo đến cổng là bị chặn lại, mấy chục bảo vệ tuần tra liên tục không ngừng nghỉ.

Cố Đình nhướng mày: "Phí quản lý thu cao thế đâu phải để nuôi người rảnh rỗi." Anh khoác tay lên vai Tả Vi, "Nhưng vẫn nên cẩn thận chút, có cần anh thuê hai vệ sĩ cho em không?"

"Hả?" Tả Vi lắc đầu lia lịa, "Em không cần đâu!"

Tuy nhiều ngôi sao lớn đều có vệ sĩ, nhưng nói thật, người thích phô trương như Cố Đình không nhiều, mà cô cũng thực lòng không thích có người kè kè đi theo, cảm giác như lúc nào cũng có người rình rập mình vậy.

"Em có trợ lý là đủ rồi, cùng lắm thêm một tài xế." Tả Vi cười cười, "Dù sao gần đây em cũng không bận, ngoài hai cái quảng cáo thì chỉ có phim của anh, phần lớn thời gian đều ở nhà."

Cô phải nghiên cứu kỹ kịch bản đã.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!