Chương 43: (Vô Đề)

May mắn là ngày lễ còn cách một đoạn thời gian nữa, có thể từ từ chọn.

Tả Vi không nói gì, chỉ đáp lại Dương Noãn Noãn bằng một nụ cười.

Mối quan hệ giữa hai người có chút kỳ quặc: Cô biết Dương Noãn Noãn là bạn gái cũ của Cố Đình, nhưng Dương Noãn Noãn lại không biết cô là bạn gái hiện tại của anh.

Trong trung tâm thương mại, dưới ánh đèn rực rỡ, nụ cười của cô gái trở nên đặc biệt rạng rỡ, chói mắt. Dương Noãn Noãn cẩn thận nhìn cô một cái: "Trông cô hơi quen mắt, là diễn viên phải không?"

"… Đúng vậy." Tả Vi cứ tưởng ít nhất Dương Noãn Noãn cũng biết mình là ai, kết quả người ta căn bản không nhận ra, ít nhiều cũng có chút đả kích. Cô xoay người chào tạm biệt.

Về đến nhà, lát sau Cố Đình sang thương lượng với cô về chương trình "Cặp Đôi Một Ngày". Anh đã biết chuyện và cũng đồng ý với đề nghị của Thương Hồng. Dù sao chuyện giữa anh và Tả Vi sớm muộn gì cũng phải công khai, hơn nữa, anh cũng khá hứng thú với việc yêu đương công khai một chút.

"Chương trình này vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, nếu rating cao sẽ làm tiếp. Hiện tại chỉ là một tập trong đó thôi, bắt đầu từ 9 giờ sáng đến 10 giờ tối."

Tả Vi nghiêng đầu hỏi: "Anh nghĩ người ta có phát hiện ra không?"

"Với anh, đây mới là điều thú vị nhất." Cố Đình lộ ra vẻ tinh nghịch, "Nếu bị nhìn ra thì chúng ta công khai luôn."

Đây vốn dĩ là tác phong nhất quán của anh.

Tả Vi ừ một tiếng: "Được thôi. Thật ra tính thời gian thì hai đứa mình cũng bên nhau được gần nửa năm rồi, không biết nửa năm sau có trụ nổi không đây."

Cố Đình kéo cô lại, nhéo má cô nói: "Em sống không vui vẻ sao? Lại còn nói là "trụ" nữa?"

Trong mắt anh ánh lên chút giận dỗi.

Tả Vi thuận thế ngả vào lòng anh, ngón tay gãi gãi cằm anh dỗ dành: "Đừng giận mà, anh biết em chỉ đùa thôi!"

Như đang trêu một chú mèo nhỏ vậy.

Quả thực, gần đây sau khi xong việc, ngày nào hai người cũng dính lấy nhau. Trừ việc không ngủ chung phòng ra, còn lại chẳng khác vợ chồng là mấy.

Cố Đình lại cười, nắm lấy tay cô đưa lên miệng cắn nhẹ một cái: "Còn chuyện này nữa, quay xong chương trình này, anh phải đi Đức một chuyến. Valentine không thể ở bên em, có khi Tết cũng không kịp về."

"A?" Tả Vi có chút thất vọng, bĩu môi nói, "May mà em chưa mua quà. Vốn dĩ hôm nay định mua rồi, nhưng bị tình cũ của anh mua trước mất."

Cô là người không giấu được tâm sự trong chuyện tình cảm.

Cố Đình nhướng mày: "Ai cơ?"

"Dương Noãn Noãn, cô ấy cũng ưng ý cùng một mẫu với em." Cô hỏi, "Lần trước em thấy mấy tấm ảnh cô ấy kẹp trong sách anh, anh đã bảo người tìm hết chưa? Có bao nhiêu tấm thế?"

"… Chắc mười mấy tấm." Cố Đình không muốn nhắc chuyện này, anh chưa bao giờ là người dây dưa lằng nhằng, tiếp tục nhéo má cô, "Đồ vô ơn, chúng ta không đón Valentine cùng nhau thì em không tặng quà cho anh à?"

"Tùy tâm trạng." Tả Vi làm bộ làm tịch.

Anh đè cô xuống dưới thân, cù vào chỗ nhạy cảm: "Rốt cuộc có tặng hay không?"

Tả Vi nhột muốn chết, rối rít nói tặng.

Đến tháng sau, hai người mỗi người lái một xe đến địa điểm ghi hình. Chương trình mời tổng cộng hai cặp khách mời. Ngoài họ ra còn một cặp nữa, Tả Vi có nằm mơ cũng không ngờ tới, lại chính là Hoa Nam Sinh và Dương Noãn Noãn.

Trong khoảnh khắc đó, cô thực sự có chút bực bội!

Tổ chương trình tuyệt đối là cố ý tạo nhiệt độ đây mà. Ai chẳng biết Dương Noãn Noãn là bạn gái cũ của Cố Đình, còn Hoa Nam Sinh là Thiên vương làng nhạc, địa vị trong giới giải trí rất cao, giải thưởng lớn nhỏ đếm không xuể, chỉ là gần đây hơi kín tiếng.

Cho nên cặp đôi kia chính là hình thức "tái xuất giang hồ".

Cố Đình cũng rất bất ngờ vì không được thông báo trước. Nhưng mà tình cũ ấy mà, ha hả, trong cái giới giải trí này, e là cứ quay một vòng là đụng phải người cũ, nên thái độ của anh rất bình tĩnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!