Chương 12: (Vô Đề)

Ánh mắt nóng bỏng của cô có thể thiêu đốt người ta.

Cố Đình bất mãn liếc Cát Binh một cái.

Cát Binh cười nói: "Bây giờ làm việc tốt phải lưu danh chứ."

Lần trước thấy Cố Đình xung phong đưa Tả Vi đi bệnh viện, Cát Binh nghĩ hai người thân thiết nên Cố Đình có ý với cô. Là bạn bè, ông chỉ thuận nước đẩy thuyền thôi.

Nhưng Cố Đình lại thấy rất xấu hổ. Hôm đó nghe thấy ba chữ "bạn trai", anh đã hiểu ý Tả Vi, giờ lại thêm chuyện này nữa.

Anh nở nụ cười nhạt: "Đạo diễn Cát lúc đó không ăn nổi cơm, tôi chỉ giúp ông ấy thôi, rốt cuộc là do em tự mình giành lấy."

"Dù là vậy em cũng nợ anh một ân tình." Tả Vi nói thật lòng. Không có cơ hội này thì cô vẫn đang ngồi chơi xơi nước, biết bao giờ mới nhận được phim, nói gì đến phim điện ảnh.

Thấy cô kiên trì, Cố Đình đáp: "Để hôm khác xem tình hình đã."

Tả Vi gật đầu.

Kết quả chuyện này kéo dài tận hai tháng, phim sắp đóng máy mà hai người vẫn chưa đi ăn được bữa nào. Tả Vi đã chuẩn bị sẵn sàng, tính toán cả chỗ ăn rồi, nhưng giờ chưa thực hiện được nên cô thấy bứt rứt không yên.

Lần trước cô hơi l* m*ng, có thể đã hiểu lầm Cố Đình. Hơn nữa chuyện anh đề cử cô, cô thật lòng muốn cảm ơn anh.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô nhắn tin cho Cố Đình: "Sư huynh Cố, ngày mai anh rảnh không?"

Ở đoàn phim Cố Đình rất hòa đồng, cô, Anne, Hàn Tử Dương đều có số điện thoại của anh, nhưng đây là lần đầu cô chủ động nhắn tin.

Cô cũng không mong anh trả lời ngay.

Sau Lưng quay đến giờ, anh không còn xuất hiện ở đoàn phim mỗi ngày nữa. Đạo diễn Cát bảo anh hình như nhận một bộ phim, đang bàn bạc, nên Tả Vi muốn sớm trả món nợ ân tình này.

Cô đặt điện thoại xuống, dựa vào sô pha đọc sách.

Cố Đình vừa từ công ty ra, ngồi vào xe mở điện thoại thấy tin nhắn, khóe miệng anh khẽ nhếch. Cô gái này không chỉ chăm chỉ đóng phim mà mời người khác ăn cơm cũng rất dứt khoát, xem ra tính cách có chút bướng bỉnh.

Vậy thì phải nhận lời thôi.

Anh gọi lại: "Hôm nay được không?"

Tả Vi nhìn đồng hồ treo tường, 5 giờ chiều. Có thể đi ăn tối.

Cô cười đáp: "Được ạ, nhưng mà…" Cô ngập ngừng, "Em sợ không đặt được chỗ."

"Thế à? Em định mời tôi đi đâu?" Cố Đình hỏi.

"Nhà hàng Hi Lị."

Cố Đình cười, đó là nơi anh hay đến. Xem ra cô đã bỏ công tìm hiểu, rất có thành ý. Anh nói: "Không sao, lát tôi gọi điện, nếu em đến trước thì cứ báo tên tôi."

Anh không hẳn là khách quen nhẵn mặt, nhưng trong giới nghệ sĩ thì cũng hay lui tới đó, nhà hàng Hi Lị chắc chắn sẽ nể mặt anh.

Tả Vi vui vẻ: "Vâng, vậy lát gặp lại anh."

Nhà hàng nằm trên một con phố yên tĩnh giữa chốn phồn hoa. Cô lái xe đến, nhân viên hỏi, cô báo tên Cố Đình, nhân viên liền dẫn cô đến bàn ngồi ngay.

Tả Vi nhìn quanh, thấy hai người nổi tiếng trong giới giải trí, nhưng họ không biết cô.

Khoảng mười lăm phút sau, Cố Đình đến.

Thấy anh, hai người kia đứng lên chào hỏi. Cố Đình đi tới, ánh mắt họ cũng dõi theo. MC show thực tế Chung Bác Huyền trêu chọc: "Hóa ra cậu có hẹn với người đẹp, vị này là?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!