Ta cười gượng, có phần ngại ngùng.
Ta dậy trễ rồi.
Cô bé mím đôi môi nhợt nhạt, khẽ cười.
Nó đứng dậy, chỉ vào cái chậu trên tay ta, rồi chỉ về phía bếp, làm một động tác mà ta không hiểu.
Ta sững người trong chốc lát.
Không ai nói với ta rằng Tiểu Tú không biết nói.
Bà mai không nói, cha mẹ ta cũng không nói, Tống Toàn lại càng không.
Một cô bé như vậy mà không biết nói?
Thấy ta đứng đờ ra, khuôn mặt cô bé hiện lên vẻ hoảng sợ.
Nó còn nhỏ, chẳng biết che giấu cảm xúc, quay người định chạy ra ngoài.
5
Ta đưa tay nắm lấy cổ tay gầy gò của cô bé, sao mà nhỏ nhắn đến thế?
Đứa trẻ không có mẹ, chẳng lẽ ăn không đủ no?
Ta mỉm cười với cô bé, lại chỉ về phía bếp, dắt tay cô bé cùng đi.
Nhà bếp bừa bộn, nồi niêu xoong chảo chất đống khắp nơi, dường như chỉ được dọn qua loa.
Hẳn là hôm qua dân làng đến giúp, bát đũa, bàn ghế phần lớn đều là đồ mượn, bếp ngoài góc sân rõ ràng vừa mới dựng.
Nồi lớn vẫn còn nước nóng, nồi nhỏ có một ít thức ăn thừa và một chiếc bánh bao trắng.
Tiểu Tú cầm gáo múc nước nóng từ nồi lớn cho ta, dáng người nhỏ bé còn chưa cao hơn bếp.
Ta ngồi xổm dưới mái hiên rửa mặt, rồi bưng nồi thức ăn thừa và bánh bao lên.
"Tiểu Tú một nửa, ta một nửa."
Ta bẻ bánh bao làm đôi, đưa cho cô bé một nửa, nhưng cô bé lắc đầu không chịu nhận, ta liền nhét vào tay cô bé, rồi đưa đũa cho cô bé.
Thức ăn thừa hẳn là đồ còn lại từ hôm qua, có mùi thịt, nhưng chẳng thấy miếng thịt nào.
Dân làng cả năm chỉ ăn được vài lần thịt, khó khăn lắm mới có chuyện vui, thịt trên mâm tất nhiên bị gắp sạch từ sớm.
Tiểu Tú im lặng ăn hết nửa cái bánh bao, nhưng không đụng đến món ăn.
Cô bé cứ len lén nhìn ta, có vẻ tò mò lắm.
Ta nói gì cô bé cũng không nghe, mà cô bé làm ký hiệu ta lại chẳng hiểu.
Nhưng cô bé rất thông minh, chỉ cần ta ra hiệu mơ hồ, cô bé cũng đoán được ta định làm gì.
Thế nên, khi ta định đun nước, cô bé đã ôm sẵn bó củi.
Khi ta đặt bát đĩa lên chậu, cô bé đã múc nước nóng vào.
Lúc ta rửa xong, cô bé lại đi đun thêm nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!